Page 62 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 62
bình Pháp, trong đó có anh Hăngri Máctanh và chị bàn ghế rất tấp nập, tôi cũng được tham gia vào việc
Ray Môngđiêng. Bác hỏi: “Tường Vy có biết hát bài này. Lúc chúng tôi đang sửa soạn, dọn dẹp thì Bác
hát Pháp không?”. Tôi báo cáo với Bác là có biết hát xuống kiểm tra. Thấy chúng tôi để bàn ghế rất ngay
bài hát dân ca Pháp “La Noócđơmăngđi". Bác bảo: ngắn, Bác bảo: Các cháu đừng kê bàn ghế ngay ngắn
“Thế thì tốt quá rồi, bài hát này là của quê hương như thế này, mà phải kê ghế nghiêng để khách vào
anh Hăngri Máctanh đấy, tuần sau khi đón họ, cháu ngồi không phải kéo ghế, gây ồn. Còn rót rượu thì
nhớ hát bài này nhé!”. Thế rồi tôi hát ngay cho Bác không được rót đầy, cầm chai thì phải cầm như thế
nghe để Bác sửa cách phát âm, Bác sửa cho tôi cách này, v.v.. Bữa cơm tiếp bác Kim Nhật Thành hôm ấy
phát âm chữ R với G cho thật chuẩn tiếng Pháp. rất vui. Tôi cũng tham gia hát một bài dân ca Triều
Tuần lễ sau đó, tôi được cùng Bác đón chị Ray Tiên - “Ninh Biên”, sau khi hát xong, Bác Hồ hỏi Bác
Môngđiêng và anh Hăngri Máctanh, đã hát cho họ Kim: “Đồng chí nghe có hiểu gì không?”. Bác Kim gật
nghe bài dân ca Pháp được các anh, chị ấy hết sức đầu giơ ngón tay cái lên và gật đầu nhẹ nhiều lần.
khen ngợi. Bác Hồ bảo: “Tôi chỉ sợ cô ấy hát tiếng Triều Tiên ra
Một lần khác, tôi được gọi đến Phủ Chủ tịch để tiếng Việt Nam”. Rồi hai Bác cùng cười rất vui.
chuẩn bị đón Chủ tịch Kim Nhật Thành - Chủ tịch Một lần khác, vào năm 1962, tôi thi đỗ vào
nước Cộng hòa dân chủ nhân dân Triều Tiên. Đây là Trường Nhạc Việt Nam. Hồi ấy, đời sống kinh tế rất
cuộc đón tiếp nội bộ, không đi theo con đường ngoại khó khăn, bữa cơm chỉ có rau với nước mắm, thậm
giao chính thức nhà nước. Tôi vừa đến nơi thì chú Vũ chí có hôm chỉ có muối. Ngày ấy, chúng tôi có một câu
Kỳ đưa cho một bó hoa tươi rồi bảo: “Em đứng dậy, đùa: nếu ai lơ mơ thì cho vào Trường Nhạc cho biết
khi nào thấy chiếc ôtô màu trắng xuất hiện ở cạnh thân. Ăn uống đã thiếu thốn, tôi lại có bầu, nên
lùm cây kia thì em tặng hoa cho bác Kim nhé!”. Chiếc không giữ được, mới có bảy tháng đã sinh, được hai
ôtô dừng lại, một người cao lớn mặc bộ đồ trắng trông ngày thì cháu mất. Sau khi sinh cháu được mấy ngày
rất đẹp bước ra, tôi vội chạy ra tặng hoa cho bác Kim. thì chú Vũ Kỳ nhắn vào gặp Bác. Tôi đoán là việc
Bác Hồ và Bác Kim ôm hôn nhau thắm thiết. Tối sinh cháu của tôi không được “mẹ tròn con vuông”
hôm đó, Bác Hồ chiêu đãi bác Kim có tính chất gia nên Bác cho gọi tôi vào để an ủi. Đúng thế thật! Khi
đình nên anh chị em trong Phủ Chủ tịch chuẩn bị tôi đến thì Bác đang tập thể dục - luyện tay bằng quả
59 60