Page 125 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 125

cậy giao phó chức Quyền Chủ tịch nước cho   gửi Chủ tịch Hồ Chí Minh, anh em binh sĩ và các
 Huỳnh Thúc Kháng với lời căn dặn: “Tôi vì nhiệm   đảng phái, tôn giáo.
 vụ quốc dân giao phó phải đi xa ít lâu, ở nhà trăm   Ngày 21-4-1947, Huỳnh Thúc Kháng trút hơi
 sự khó khăn nhờ cậy ở cụ cùng anh em giải quyết   thở cuối cùng tại nhà ông Nguyễn Tương, thôn
 cho. Mong cụ “dĩ bất biến ứng vạn biến”” .   Phú Bình, xã Hành Phong, huyện Nghĩa Hành,
 1
 Trên cương vị mới được Chủ tịch Hồ Chí Minh   tỉnh Quảng Ngãi. Theo tâm nguyện của Huỳnh
 giao phó,  Huỳnh Thúc Kháng bắt tay  vào  điều   Thúc Kháng, chính quyền và nhân dân  địa
 hành bộ máy nhà nước, chủ tọa các phiên họp của   phương đã an táng cụ trên đỉnh núi Thiên Ấn.

 Hội đồng Chính phủ, giải quyết kịp thời những vấn   Cụ Huỳnh Thúc Kháng là một chí sĩ, học giả,
 đề nội trị, ngoại giao, thẳng thắn vạch mặt chân   nhà yêu nước lớn, người mà “giàu sang không làm
 tướng của các đảng phái phản động đi ngược lại lợi   xiêu lòng, nghèo khổ không làm nản chí, oai vũ
 ích của dân tộc, trong đó có việc ký lệnh cho công   không làm sờn gan”. Là một gương mặt yêu nước
 an và tự vệ Thủ đô thi hành phép nước, đưa vụ Ôn   tiêu biểu đầu thế kỷ XX, cụ đã có những đóng góp
 Như Hầu ra ánh sáng và diệt trừ bọn phản động.   rất quan trọng cho sự nghiệp  đấu tranh giải
 Hạ tuần  tháng 11-1946, Chủ tịch Hồ Chí   phóng dân tộc,  khai sáng quốc dân,  đặc biệt là
 Minh cử Huỳnh Thúc Kháng thay mặt Chính phủ   trong những ngày tháng làm Quyền Chủ tịch nước
 đi kinh lý các tỉnh Trung Bộ, truyền đạt đường lối   khi Chủ tịch Hồ Chí Minh sang thăm nước Pháp.
 kháng chiến của Đảng và Chính phủ.
 Đầu tháng 4-1947, Huỳnh Thúc Kháng vào
 đến Quảng Ngãi thì lâm bệnh nặng. Mặc dầu
 được các đồng chí lãnh đạo địa phương và bà con,

 cô bác quan tâm, chăm sóc, nhưng bệnh tình
 Huỳnh Thúc Kháng ngày càng nặng, sức khỏe yếu
 dần. Biết không qua khỏi, Huỳnh Thúc Kháng đã
 đọc cho thư ký riêng của mình ghi Lời vĩnh quyết

 _____________
 1. Hồ Chí  Minh:  Biên niên tiểu sử, Nxb. Chính trị
 quốc gia, Hà Nội, 2007, t.3, tr.235.


    121           122
   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130