Page 589 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 589

phương thức tồn tại, là đặc trưng cơ bản của chủ nghĩa đế quốc. Mâu thuẫn giữa
                      giai cấp vô sản và giai cấp tư sản ngày càng được mở rộng, cùng với đó, mâu
                      thuẫn giữa đế quốc thực dân và nhân dân ở các nước thuộc địa và phụ thuộc

                      ngày càng sâu sắc, trở thành mâu thuẫn thời đại mới. Thắng lợi của Cách mạng
                      Tháng Mười Nga năm 1917 đã mở đầu cho thời đại mới: Thời đại quá độ từ chủ
                      nghĩa tư bản lên chủ nghĩa xã hội trên quy mô toàn thế giới; thời đại của cách
                      mạng vô sản, của phong trào giải phóng dân tộc và phong trào đấu tranh cho hòa
                      bình, dân chủ và tiến bộ xã hội.
                            Xuất  phát  từ  thực  tiễn  của  Việt  Nam  và  tính  thời  đại,  một  mặt  lãnh  tụ
                      Nguyễn Ái Quốc khẳng định tính chân thực của chủ nghĩa Mác-Lênin và vận
                      dụng những nguyên lý của học thuyết này vào thực tiễn xã hội Việt Nam. Nhưng
                      mặt khác, Người cũng đã sớm phát hiện những sự khác biệt giữa phương Đông
                      và phương Tây mà thời Mác chưa có điều kiện nghiên cứu, từ đó bổ sung những
                      luận điểm sáng tạo, góp phần hoàn thiện chủ nghĩa Mác-Lênin phù hợp với điều
                      kiện của Việt Nam. Trong Báo cáo về Bắc Kỳ, Trung Kỳ và Nam Kỳ gửi Quốc tế

                      Cộng sản năm 1924, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc viết: “... Mác đã xây dựng học
                      thuyết của mình trên một triết lý nhất định của lịch sử, nhưng lịch sử nào? Lịch
                      sử châu Âu. Mà châu Âu là gì? Đó chưa phải là toàn thể nhân loại... Xem xét lại
                      chủ nghĩa Mác về cơ sở lịch sử của nó, củng cố nó bằng dân tộc học phương
                                                                                 1
                      Đông. Đó chính là nhiệm vụ của các xôviết đảm nhiệm” .
                            Xuất phát từ thực tiễn dân tộc và thời đại, đồng thời bằng cách tiếp cận
                      đúng đắn, khoa học trong kế thừa và phát triển học thuyết Mác-Lênin và quan
                      điểm: “Chân lý là cụ thể, cách mạng là sáng tạo”, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc đã
                      nêu ra những luận điểm sáng tạo góp phần làm phong phú thêm chủ nghĩa Mác-
                      Lênin, trong đó nổi bật lên là luận điểm: Cách mạng giải phóng dân tộc trong

                      thời đại mới trước hết cần có Đảng cách mạng lãnh đạo. Tư tưởng về Đảng
                      Cộng  sản Việt  Nam của  lãnh tụ  Nguyễn  Ái  Quốc - Hồ Chí  Minh  thể hiện ở
                      những nội dung chủ yếu sau:
                            Cách mạng là sự nghiệp chung của cả dân tộc chứ không phải là công
                      việc của một vài người. Độc lập, tự do, hạnh phúc là khát vọng muôn đời của
                      nhân dân. Đó cũng là khát vọng, nguyện vọng cao nhất của Người. Người hiểu
                      rõ hơn ai hết: Muốn thực hiện được hoài bão đó - cũng chính là mục tiêu của
                      cách mạng Việt Nam - không có cách nào khác là phải dựa vào sức mạnh của
                      chính quần chúng nhân dân. Chính nhân dân mới là người làm “lật thuyền” -
                      đánh  đổ  ách  thống  trị  của  đế  quốc,  phong  kiến  -  và    “chở  thuyền”  -  đưa  sự
                      nghiệp cách mạng đến thắng lợi. Chính nhân dân và chỉ có nhân dân mới có thể
                      sáng tạo ra được một cuộc đời mới cho chính bản thân mình. Nhưng cũng hơn

                      bất cứ ai, Người thấu hiểu những hạn chế, nhược điểm của nhân dân ta. Thấu
                      __________
                            1. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t. 1, tr. 508-510.


                                                               587
   584   585   586   587   588   589   590   591   592   593   594