Page 700 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 700

trong,  giặc  ngoài  tấn  công,  cần  được  nhanh  chóng  khôi  phục.  Thêm  vào  đó,
                      Lênin lại bị ốm nặng, sức khỏe không cho phép ông làm việc như trước. Tình
                      cảnh nói trên đã không ủng hộ Lênin để có thể nghiên cứu đầy đủ vấn đề dân tộc

                      và dân tộc thuộc địa, cụ thể hóa nó trong thực tiễn cách mạng, chỉ đạo thực hiện
                      nó trong sự nghiệp đấu tranh dành giải phóng của các dân tộc thuộc địa. Đặc biệt,
                      là đối với phương Đông nói chung, châu Á nói riêng.
                            Vì  vậy,  sau  khi  Lênin  mất,  Chủ  tịch  Hồ  Chí  Minh  chính  là  người  dành
                      nhiều công sức lớn, nhanh nhất cho việc phát triển, cụ thể hóa một cách đầy
                      sáng tạo bản Luận cương của Lênin vào thực tiễn cách mạng giải phóng dân tộc,
                      góp phần chỉ đạo thực hiện nó trong thực tế, làm cho cách mạng giải phóng dân
                      tộc ở Việt Nam giành được những thắng lợi hết sức to lớn, tiến lên theo con
                      đường cách mạng vô sản, cách mạng xã hội chủ nghĩa. Đây không phải là việc
                      dễ dàng, đơn giản. Bởi, tại thời điểm đó, chủ nghĩa đế quốc, tư bản quốc tế đang
                      chiếm ưu thế gần như tuyệt đối trên thế giới. Nó chiếm hầu hết các đất đai trên
                      trái đất, chiếm đại đa số các nước, biến các nước đó thành thuộc địa của một số

                      rất ít nước (Nguyễn Ái Quốc đã làm rõ điều này trong tác phẩm Bản án chế độ
                      thực dân Pháp); Khi đó, mới chỉ có Liên Xô là nước xã hội chủ nghĩa duy nhất.
                      Tuy nhiên, Liên Xô đang còn gặp rất nhiều khó khăn, chưa có một hệ thống xã
                      hội chủ nghĩa thế giới. Tình hình kinh tế, chính trị, xã hội, tư tưởng, văn hóa,
                      giai cấp, chủng tộc, dân tộc, tôn giáo tại các nước thuộc địa lại rất phức tạp, có
                      nhiều điểm khác nhau, rất đa dạng và đang gặp bế tắc không có đường ra.
                            Mọi vấn đề hoàn toàn chưa có tiền lệ, chưa có mô hình nào để tham khảo
                      và Nguyễn Ái Quốc đã phải tiếp tục sự nghiệp của Lênin trong bối cảnh như vậy.
                      Trải qua bước đường lịch sử hàng chục năm, với nghị lực phi thường của người
                      chiến sĩ yêu nước trong sáng, rồi trở thành một chiến sĩ cộng sản, Nguyễn Ái

                      Quốc đã tạo ra cho mình những cơ sở khách quan và chủ quan mạnh mẽ, đầy đủ,
                      cho phép lịch sử đặt lên vai người học trò kiệt xuất của Lênin sứ mạng lịch sử:
                      Cụ thể hóa và tổ chức thực hiện bản Luận cương của Lênin trong thực tiễn cách
                      mạng  giải  phóng  dân  thuộc  địa.  Ngoài  điều  đó  ra,  thực  tiễn  đấu  tranh  cùng
                      những thất bại của các lực lượng yêu nước, của các chiến sĩ yêu nước Việt Nam,
                      tình hình thực tế của xã hội Việt Nam về mọi mặt cũng là những chứng liệu quý
                      giá giúp cho Nguyễn Ái Quốc so sánh, tìm tòi chân lý tốt nhất.
                            Từ năm 1921 đến tháng 2/1930, Nguyễn Ái Quốc hoạt động cách mạng sôi
                      nổi ở nhiều nước như: Pháp, Liên Xô, Trung Quốc, Bỉ, Đức, Xiêm (Thái Lan).
                      Trong thời gian này, Người xuất bản tác phẩm Bản án chế độ thực dân Pháp,
                      năm 1925 và tác phẩm Đường Kách mệnh, năm 1927. Thông qua hai tác phẩm
                      này, Nguyễn Ái Quốc hình thành hệ thống luận điểm chính trị tuyên truyền về

                      nước (sau này phát triển thành những nội dung cơ bản trong Cương lĩnh chính
                      trị đầu tiên của Đảng) như sau:
                            Vạch rõ bản chất phản động của chủ nghĩa thực dân, xác định chủ nghĩa


                                                               698
   695   696   697   698   699   700   701   702   703   704   705