Page 121 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 121
sống xã hội, Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng ta
tiếp tục khẳng định vai trò quan trọng của văn
hóa trong tiến trình phát triển: Văn hóa không
ủ
ộ
đ ứ ng ngoài cu c đ ấ u tranh sinh t ử c a dân t c,
ộ
nhân dân, “mặt trận văn hóa thống nhất trong TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH
mặt trận dân tộc thống nhất”.
Như vậy, những vấn đề quan trọng, cơ bản VỀ SỰ NGHIỆP “TRỒNG NGƯỜI”
nhất của văn học, nghệ thuật đều được Bác quan
tâm: từ vai trò quan trọng của văn học, nghệ
ụ
ậ
ă
thu t đ ế n s ứ m nh c a v n ngh ệ s ; t ừ m c tiêu S inh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh đặc biệt quan
ủ
ệ
ĩ
ấ
ụ
phục v đất nước, nhân dân đến tính chiến đấu tâm đ ế n v n đ ề giáo d c, nhà giáo, đ ế n s ự
trong sáng tác, từ việc tiếp thu tinh hoa văn hóa nghiệp “trồng người”, bởi Người cũng chính là nhà
ỉ
ề
ư
ậ
th ế gi i đ ế n khai thác tài n ng v n ngh ệ trong giáo, là ng ờ i sáng l p, đ ặ t n n móng và ch đ ạ o
ă
ớ
ă
quần chúng; từ rèn giũa văn phong, tài nghệ đến việc xây dựng nền giáo dục mới của Việt Nam.
tu dưỡng đạo đức, tư tưởng của người nghệ sĩ... Ngay từ những năm tháng đầu tiên khi giảng
Trong các bài viết, bài phát biểu, những lần gặp dạy ở Trường Dục Thanh (Phan Thiết), Người đã
ĩ
ă
ệ
g ỡ trò chuy n v i gi i trí th c, v n ngh ệ s , Ch ủ chuyên tâm dạy chữ, truyền bá lý tưởng sống, lý
ớ
ứ
ớ
ộ
ạ
tịch Hồ Chí Minh luôn thống nhất luận điểm về ý t ư ở ng cách m ng, giá tr ị dân t c, giá tr ị nhân
nghĩa nhân văn và khoa học của văn hóa, văn văn... cho nhiều học trò. Từ môi trường giáo dục
ớ
nghệ. Những ý kiến Bác đưa ra về văn học, nghệ đ ầ u tiên ấ y, H ồ Chí Minh đ ã đ ế n v i ngh ề giáo
thuật không chỉ là đường lối xây dựng và phát một cách hết sức tự nhiên, trở thành mẫu hình
triển nền văn hóa, nghệ thuật hiện thời của nước nhân cách lớn của một người thầy suốt đời tận tụy
ta mà luôn đậm tính thời sự, vẫn là những chỉ phấn đấu, hy sinh cho dân, cho nước. Khi trở
dẫn quan trọng để xây dựng, phát triển nền văn thành lãnh tụ cách mạng, Người luôn quan tâm
ỉ
ụ
ạ
ệ
học, nghệ thuật ở nước ta hiện nay. và ch đ ạ o s ự nghi p giáo d c và đ ào t o con
người. Trong sự “ham muốn tột bậc” của Người,
ư
ố
không ch ỉ có mu n “làm sao cho n ớ c ta đ ư ợ c
hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do,
119 120