Page 151 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 151

- Không phải thế. Thời kỳ chúng tôi kẹt lại                                                     ĐƠN VỊ CÓ TÊN 970
                 bến là giai đoạn hết sức gay go của những người                                          “Sau khi tàu 69 vào bến, một ngày sau, đêm
                 lính đoàn “tàu không số”. Tàu ngoài Bắc không có                                     23 rạng 24-4-1966 tàu 100 được lệnh rời bến Bính
                 cách gì vào  được. Ra khơi, gặp  địch, lại có lệnh                                   Động  (Cảng Bính  Động thuộc huyện Thủy
                 quay về... Rồi một ngày trung tuần tháng 9-1969,                                     Nguyên, thành phố Hải Phòng - TG). Tàu 100 do
                 chúng tôi nghe tin “hình như” có tàu từ ngoải vô.                                    thuyền trưởng Lê Minh Sơn và chính trị viên
                 Thật không ta? Đã mấy năm nay chẳng một bóng                                         Nguyễn Hữu Tương chỉ huy. Thuyền phó là Ngô
                 tàu, mong đỏ con mắt! Thuyền phó Nguyễn Tiến                                         Văn Sở và  Phạm Văn  Điển. Các thủy thủ gồm:

                 Hai của tàu chúng tôi và thuyền trưởng tàu 187                                       Nguyễn Thanh Thưởng, Lê Văn Cớt,  Đàm Văn
                 Phan Văn Xã được mời lên đoàn... Chúng tôi thấp                                      Chung, Phùng Văn Quý, Trần Văn  Đua,  Đặng
                 thỏm ngóng tin... Chiều tối, hai anh về, vừa khom                                    Đình Bàn, Lê Xuân Gián, Đoàn Văn Minh (Bỉ), Lê
                 lưng chui vào lán, anh Hai đã reo to: “Tin mừng                                      Thi, Lê Văn Tưởng, Cao Văn Thiện, Lê  Công
                 đây các cha. Vạch tai lên mà nghe. Tàu 154 do Đỗ                                     Khanh. Theo lệnh của Sở chỉ huy,  đi  được một
                 Văn Bé làm thuyền trưởng, Lê Văn Viễn làm                                            ngày, tàu dừng lại ở A3 (tức đảo Hải Nam - Trung
                 chính trị viên, La Minh Tốt và Nguyễn Xuân Quế                                       Quốc) Ngày 5 tháng 5, tàu tiếp tục lên đường. Sáu
                 làm thuyền phó vừa cập bến  đêm qua”... Chúng                                        ngày đầu, tàu đi trong sự yên tĩnh, Ngày thứ bảy,
                                                                                                      khi tàu ở vào 09 55 vĩ bắc, 109 30 kinh đông thì
                                                                                                                                       o
                                                                                                                       o
                 tôi nhảy lên, hò reo như trẻ nhỏ. Mừng quá là                                        gặp tàu khu trục Mỹ. Vừa phát hiện chiếc tàu lạ,
                 mừng. Hôm sau thì chúng tôi gặp được đồng đội                                        chiếc khu trục liền tăng tốc độ, bám sát. Cuộc “hộ
                 của mình. Xúc động ôm lấy nhau. Cười. Khóc. Kể                                       tống” kéo dài nhiều giờ. Tàu 100 mấy lần định “cắt
                 lể. Hỏi han. Mới xa cách có mấy năm mà cảm thấy                                      đuôi”, nhưng không được. Đêm mồng 9 rạng mồng

                 dài như cả thế kỷ... Anh Đỗ Văn Bé nói to: “Nghe                                     10 tháng 5, tàu quyết định chuyển hướng vào bờ.
                 đây nhé, mấy cha. Ngoài việc chở gần 60 tấn vũ                                       Máy bay trinh sát của địch phát hiện được, lập tức
                 khí vô, tụi này còn có một nhiệm vụ nữa: rước mấy                                    chúng báo động và điều tàu chiến đấu. Sau đó một
                 cha cán bộ tàu trở về ngoải nhận nhiệm vụ mới”...                                    thời gian, chiếc tàu chiến của Hải quân Mỹ mang
                 Chúng tôi lại nhảy lên, reo mừng. Miệng hét mà                                       tên Cuher Poiut Grey đã có mặt. Chúng đánh tín
                 nước mắt trào ra... Song sau  đó không khỏi lưu                                      hiệu xin cập mạn. Tàu ta vẫn không đáp. Tàu Mỹ
                 luyến khi chia tay anh em cán bộ tàu, nói như anh                                    chạy nhanh về phía trước, có ý chặn đường, nhưng
                 Đỗ Văn Bé, để “trở về ngoải nhận nhiệm vụ mới”...                                    tàu 100 vẫn tiến thẳng, sẵn sàng đâm vào tàu địch.


                                                                 149                                  150
   146   147   148   149   150   151   152   153   154   155   156