Page 183 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 183

người cào hến; tối đến tìm hang đá lẩn tránh. Bọn                                        Đó là bức  điện cuối cùng, lời nhắn lại cuối
                 địch truy lùng rất gắt. Bà con theo dõi từng bước                                    cùng trước lúc tàu 165 và 18 thủy thủ  đi vào
                 để chở che. Rồi một hôm, anh bị chúng phát hiện.                                     huyền thoại.
                 Chúng hò hét đuổi rượt vây bắt. Nhưng rõ anh còn                                         Trở về Cần Thơ, tôi tìm tới anh  Khưu Ngọc
                 vũ khí,  không tên nào dám vào gần. Bất lực,                                         Bẩy. Cũng như anh Trần Phong ở Đoàn 125, anh
                 chúng bắn như đổ đạn. Anh bị thương vào chân,                                        Khưu Ngọc Bẩy biết nhiều chuyện, hiểu nhiều
                 nhưng vẫn cố lết về hướng núi. Từ  đó, không ai                                      chuyện. Anh là người sống nghĩa tình, thủy
                 nhìn thấy anh nữa. Mười năm sau, bình yên trở                                        chung, có trách nhiệm, nghỉ hưu rồi mà tâm chưa
                 lại, bà con Ninh Phước đi phát rẫy, tìm thấy một                                     nhàn. Trong cương vị Chủ tịch Hội Cựu chiến
                 bộ xương nằm trong bụi rậm, bên cạnh vẫn còn                                         binh thành phố Cần Thơ, hầu như không lúc nào
                 quả lựu đạn.                                                                         anh rỗi. Xóa  đói, giảm nghèo; thanh niên  tòng
                                                                                                      quân; di dời mộ chí; hòa giải; an toàn giao thông...
                     Tàu 165                                                                          việc gì cũng thấy cần đến “cựu chiến binh”... Rồi

                     Từ Cần Thơ, chúng tôi lần tới vùng biển phía                                     viết lịch sử về những người ở bến, giải quyết chế
                 nam, lang thang  đây  đó, với chút hy vọng mong                                      độ cho anh em...
                 manh biết thêm ít nhiều về tàu 165 và đồng đội                                           Khi tôi nhắc  đến những chuyện  đã qua, anh
                 trên con tàu  ấy. Nhưng vô vọng. Giữa một vùng                                       bứt rứt, băn khoăn như thể mình là người có lỗi.
                 xanh ngắt mênh mông những nước là nước này,                                          Với các chiến sĩ tàu 165, anh  đau  đáu một nỗi
                 tìm đâu ra dấu vết con tàu nhỏ nhoi đã hóa thân                                      niềm. Anh kể:
                 vào biển cách  đây hơn 50 năm?... “Vết tích”  tàu                                        - Cuối tháng 02 năm Mậu Thân, thiệt lâu rồi
                 165  để lại chỉ là hai bức  điện gửi về Sở chỉ huy                                   mới nhận  được tin có tàu vô, anh em tôi  ở bến
                 trong đêm 29 tháng 02 rạng ngày 01 tháng 3 năm                                       mừng lắm! Mấy ngày trước hôm đó, theo kế hoạch,
                 Mậu Thân, tôi tìm được trong số hồ sơ ít ỏi còn lưu                                  biết tàu sẽ vô, đơn vị đã tổ chức bố trí công tác đón
                 giữ ở Bộ Tư lệnh Hải quân. Bức điện thứ nhất đề                                      tàu chặt chẽ. Ngày 29 tháng 02, từ sáng sớm bến
                 lúc 18 giờ  ngày 29  tháng 02: “Chuyển vào. Gặp                                      đã chia nhau, từng tốp, đi đón các ngả, và nếu có
                 máy bay trinh sát đi qua tàu - Lương” (tức chính                                     thể, hỗ trợ để tàu vô vàm... Lần nào tàu vô, anh
                 trị viên Nguyễn Ngọc Lương). Bức điện thứ hai đề                                     em  ở bến cũng thấp thỏm, hồi hộp. Và lo  nữa.
                 lúc 1 giờ ngày 01 tháng 3: “Chúng tôi gặp tám tàu                                    Nhưng chẳng rõ sao, lần này cảm thấy lo  nhiều
                 địch bao vây. Quyết cảm tử!”.                                                        hơn. Có thể do mong quá, lâu rồi không có vũ khí;


                                                                 181                                  182
   178   179   180   181   182   183   184   185   186   187   188