Page 187 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 187
Nguyễn Thoa, Trần Tiền Vệ, Trần Bá Mai và tôi “Anh không dừng máy, tôi bắn”. Anh Ba nói:
làm thủy thủ. Anh Bùi Văn Hội phụ trách cơ yếu. “Chuẩn bị chiến đấu! Lúc nào có lệnh mới được nổ
Anh Phạm Phong Đê, và Trần Như Cơ lái tàu. Và súng”. Cầm vũ khí trong tay, chúng tôi dõi mắt
anh Trần Văn Viết, làm y tá. Tàu 56 có nhiệm vụ nhìn ra. Tàu địch ép vào rất gần, có lúc chỉ cách
đưa vũ khí vào bến Lộ Giao, Bình Định... Những chừng ba liên (khoảng 600m). Rất vừa tầm bắn,
ngày ấy, gió mùa đông bắc tràn về, biển động, nên nhưng chúng tôi vẫn ôm súng chờ lệnh. Từ tàu
hầu hết các thủy thủ chúng tôi đều say. Biển địch, đạn bắt đầu bắn sang, nhưng cũng chỉ cầm
quần, máy bay Mỹ cũng quần. Nhưng chúng tôi đi chừng bắn dọa. Và máy bay lướt qua, thả pháo
trên vùng biển quốc tế, nên địch chỉ theo dõi mà sáng. Kế đó có tiếng lè rè từ loa phóng thanh nhả
không dám đánh. Chập tối ngày 29 tháng 02, khi xuống: “Hỡi thủy thủ đoàn trên tàu Bắc Việt. Lộ
cách bờ chừng 40 hải lý, chúng tôi quyết định trình của các bạn đã bị quân đồng minh và quân
chuyển hướng, đi vào. Bọn địch đánh hơi thấy, lực Việt Nam cộng hòa phát giác. Các bạn chỉ còn
điều tàu chiến đến bám rất sát. Tôi nhớ lúc đó, một con đường hữu hiệu duy nhất là nhanh chóng
đứng trên boong nhìn ra, thấy bên phải có đèn quay về với chính nghĩa quốc gia... Nếu các bạn
pha; bên trái có đèn pha và phía sau cũng có đèn dừng máy, chúng tôi lấy danh dự của quân lực
pha chiếu sang. Chi ủy hội ý, thấy rằng vào bến Việt Nam cộng hòa, bảo đảm rằng các bạn sẽ được
trong trường hợp này bất lợi. Có thể không hoàn an toàn, được đối xử tử tế”... Từ trong buồng lái,
thành nhiệm vụ, lại dễ mất tàu. Do vậy đã quyết chính trị viên Đỗ Như Sạn nói ra: “Các đồng chí
định chuyển ra công hải, lựa thời cơ vào bến sau... hãy bình tĩnh... Gọi loa, có nghĩa là nó đang thăm
Kế đó, chúng tôi chuyển hướng khác, cho tàu vào dò. Trước mắt là công hải, không được ai manh
bến ba lần, nhưng cả ba lần đều phải quay ra. động”. Tiếng loa trên máy bay lại thả ra, lần này
Địch quây rất chặt. Lần thứ ba, chúng tôi vừa vừa nói bằng tiếng Việt, vừa nói bằng tiếng Hoa.
xoay mũi, lập tức có rất nhiều địch đuổi theo. Chúng tôi vẫn làm thinh, đi thẳng. Gọi hàng
Chiếc đi đầu đánh tín hiệu hỏi: “Anh là ai? Cho không hiệu quả, chúng cho tàu ép sát hai bên
dừng máy, tôi sang kiểm tra”. Thuyền trưởng Ba mạn, rồi một chiếc vọt lên, chặn ngang phía trước.
nhìn chính trị viên Sạn. Anh Sạn đề nghị: “Coi Anh Ba lệnh: “Giữ nguyên lái, đâm thẳng!”. Bấy
như ta không nhận, hoặc không hiểu. Cứ cho tàu giờ, tôi đứng trước vôlăng, đáp gọn: “Rõ!”. Con tàu
chạy thẳng”. Anh Ba hô: “Giữ nguyên lái. Đi ra mở hết tốc độ, lao lên. Cự ly giữa tàu ta và tàu địch
hướng đông”... Thấy tàu 56 vẫn chạy, nó lại nháy đèn: đã rất gần. Hai liên!... Một liên!... Tôi đã loáng thoáng
185 186