Page 144 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 144
đầy ấn tượng và rất sâu sắc của nhân vật Paven Coócxaghin -
nhân vật chính trong tác phẩm Thép đã tôi thế đấy của nhà văn
nổi tiếng Liên Xô Nicôlai Ốtxtơrốpxky - một cuốn sách “gối đầu
giường” của lớp thanh niên cỡ tuổi chúng tôi thời những năm
1959 - 1960. Đại ý thế này: Cái quý nhất của con người là Cuộc
sống và Danh dự sống, bởi vì đời người chỉ sống có một lần. Phải
sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống
hoài, sống phí; để khỏi hổ thẹn vì những việc làm ty tiện, đớn
hèn, bị mọi người khinh bỉ; để đến khi nhắm mắt xuôi tay, ta có
thể tự hào rằng: Tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho
sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời - sự nghiệp đấu tranh vì độc lập,
tự do của Tổ quốc, vì sự trường tồn của Dân tộc, sự vẻ vang của
Giống nòi và hạnh phúc của Nhân dân!
142 KIÊN QUYẾT, KIÊN TRÌ ĐẤU TRANH PHÒNG, CHỐNG THAM NHŨNG, TIÊU CỰC,
GÓP PHẦN XÂY DỰNG ĐẢNG VÀ NHÀ NƯỚC TA NGÀY CÀNG TRONG SẠCH, VỮNG MẠNH