Page 469 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 469
cũng phát triển. Nếu cứ giữ lấy cái kẹp giấy cũ, không thay đổi,
là không đi đến đâu cả” .
1
Người sợ trách nhiệm thường rụt rè, do dự trong khi giải
quyết công việc, không phát biểu rõ ràng, dứt khoát ý kiến riêng
của mình, không dám quyết đoán những việc thuộc phạm vi
trách nhiệm và quyền hạn của mình. Vì muốn trốn tránh trách
nhiệm cá nhân của mình, các đồng chí này thường vin vào lý do
chưa có chỉ thị của cấp trên để ỷ lại và chờ đợi một cách thụ động.
Trước những công việc mới cần có ý kiến của cấp trên thì chỉ xin
ý kiến rồi ngồi chờ, không chủ động tìm tòi và kiến nghị cách giải
quyết cho kịp thời. Đối với những việc đã có chủ trương rõ ràng
rồi cũng vẫn muốn chờ sự hướng dẫn thật chi tiết của cấp trên
rồi mới làm, chứ không mạnh dạn quyết định các kế hoạch, biện
pháp tích cực để thực hiện cho nhanh chóng và phù hợp với tình
hình thực tế của địa phương hay đơn vị mình.
Người sợ trách nhiệm cũng thường lấy lý do làm việc tập
thể, tôn trọng tập thể để dựa dẫm vào tập thể. Đối với những
công việc cụ thể thuộc phạm vi giải quyết của chính mình, đúng
với chức trách và quyền hạn của mình, người sợ trách nhiệm vẫn
không dám mạnh dạn giải quyết, mà việc lớn, việc nhỏ gì cũng
muốn đưa ra tập thể bàn, chờ “ý kiến tập thể” cho “đỡ phiền”.
Có những đồng chí khi đưa ra tập thể bàn định một công việc do
chính mình phụ trách cũng chỉ nêu vấn đề, nêu thắc mắc chung
chung, chứ không đề ra kiến nghị cụ thể, không nói rõ ý kiến
riêng của mình về việc đó.
Người sợ trách nhiệm còn ngại “va chạm” trong quan hệ với
các đồng chí trong đơn vị, với cấp trên và cả với cấp dưới. Lấy cớ
phải có tác phong “thận trọng, chín chắn”, phải “giữ gìn đoàn kết”,
1. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.8, tr.55 (B.T).
Phần thứ hai: NHẤT QUÁN PHƯƠNG CHÂM: PHÒNG NGỪA THAM NHŨNG, TIÊU CỰC 467
TỪ SỚM, TỪ XA, CẢ NGỌN LẪN GỐC