Page 150 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 150

Chẳng tham ruộng cả ao sâu,   Cô còn hái nữa hay thôi?
 Tham vì anh tú rậm râu mà hiền.   Cho tôi hái đỡ làm đôi vợ chồng.
 Chẳng tham ruộng cả ao liền,              *
 Tham về cái bút, cái nghiên anh đồ.    Chiều chiều ra đứng ngõ sau,
 *                        Hai tay rủ xuống như tàu chuối te.
 Chẳng tham vựa lúa anh đầy,
 Tham năm, ba chữ cho tày thế gian.   Tiếc công vun bón cây mè,
 *                        Mè không có trái, chim mè đậu lên.
 Chèo dài sông rộng khó lùa,    Tiếc công rày xuống mai lên,
 Thấy em ở ruộng, quê mùa anh thương.    Mòn đàng đứt cỏ, không nên tự Trời.
 *                              Tiếc rằng kèo cột ở đời,
 Chiếc buồm nho nhỏ,       Ai ngờ kèo rã, cột rời tứ phương.
 Ngọn gió hiu hiu.           Ngày nào em nói em thương,
 Nay nước thủy triều,   Như trầm mà để trong rương chắc rồi.
 Mai lại nước rươi.            Bây giờ khóa rớt chìa rơi,
 Sông sâu, sóng cả em ơi!    Rương long nắp vỡ, bay hơi mùi trầm.
 Chờ cho sông lặng,                        *
 Buồm xuôi, ta xuôi cùng.    Chiều chiều ra đứng núi Bà,
 Trót đa mang vào kiếp bềnh bồng,    Núi Bà thì đó, nào nhà em đâu?
 Xuống ghềnh, lên thác,
 Một lòng ta thương nhau...     Em về ngoài ấy chi lâu,
 *                        Để anh ra đứng bờ dâu ngó chừng.
 Chiều chiều sách giỏ hái rau,   Hai hàng nước mắt rưng rưng,
 Ngó lên mả mẹ, ruột đau như dần.   Cũng vì thương nhớ nửa chừng mà dông.
 Trách ai đặng cá quên nơm,   Phụ thân đầu bạc răng long,
 Đặng chim bẻ ná, quên ơn sinh thành.    Cơm sao lơ láo, việc không muốn làm?
 *                          Cũng vì thiếp Bắc chàng Nam,
 Chiều chiều bóng ngả về tây,   Cất tay sao nổi mà ăn làm, chàng ơi!
 Hỡi cô hái củi bên đầy bên vơi.           *


    147             148
   145   146   147   148   149   150   151   152   153   154   155