Page 133 - http://tvs.vsl.vn/trienlam
P. 133

hiện trong ứng xử ngoại giao của người Việt. Khi                                    toang bức trướng. Viên tể tướng tức giận lắm, cật
                  Ô  Mã  Nhi  phủ  đầu  sứ  giả  người  Việt,  cho  rằng                              vấn: "Sao quan chánh sứ dám xé bức trướng của
                  quân lính Việt thích vào tay hai chữ "Sát Thát" là                                  ta?".  Mạc  Đĩnh  Chi  bình  thản  đáp:  "Tôi  thấy
                  có  ý  khinh  nhờn  thiên  binh,  sứ  giả  Đỗ  Khắc                                 người  xưa  chỉ  vẽ  cây  mai  và  chim  sẻ  chứ  chưa
                  Chung  mềm  mỏng  đáp  lại:  "Đó  là  vì  quân  sĩ  có                              thấy ai vẽ trúc và chim sẻ vì trúc là quân tử, chim
                  lòng trung phẫn nên tự chạm lấy. Nào phải ai xui,                                   sẻ  là  tiểu  nhân.  Nay  ngài  lấy  trúc  với  chim  sẻ
                  Quốc  Vương  chúng  tôi  quả  tình  không  biết  việc                               thêu vào trướng như vậy là đặt tiểu nhân ở trên
                  ấy. Chó nhà cắn người không phải tự chủ nó. Sao                                     quân tử. Tôi sợ đạo tiểu nhân lớn lên, đạo quân tử
                  tướng quân lại trách cứ?". Khi Ô Mã Nhi nạt nộ:                                     mòn đi nên tôi vì thánh triều mà từ bỏ nó". Cách
                  "Bọ  ngựa  đá  xe  liệu  ra  thế  nào?"  thì  y  đã  nhận                           đối đáp thông minh đã khiến cho Mạc Đĩnh Chi
                  được  một  câu  trả  lời  vừa  khôn  ngoan,  vừa  dũng                              thoát  khỏi  thế  lố  bịch,  không  bị  coi  là  ngu  dốt.
                  cảm: "Hiền tướng không thi hành cái kế của Hàn                                      Ứng đối linh hoạt không chỉ giữ được quốc thể mà
                  Tín, đánh nước Yên đóng quân ở đầu cõi, đưa thư                                     còn tỏ rõ khí phách oai hùng của dân tộc. Một lần,
                  báo  trước,  lúc  đó  nếu  không  hiểu  mới  là  có  lỗi".                          Trần Vĩnh Tuy được nhà Mạc cử lên tận đầu cõi
                  Người ta thường nói "thú cùng thì cắn, chim cùng                                    để  nhận  thư  do  sứ  nhà  Minh  mang  sang.  Nghi
                  thì mổ: cầm thú còn thế huống chi là người". Dọa                                    thức tiếp thư thường là bức thư của "Thiên triều"
                  nạt mãi mà không khuất phục được sứ giả, Ô Mã                                       được  đặt  vào  một  cái  khay,  trên  khay  phủ  một
                  Nhi  đành phải  nhận chiếu  thư  của  vua  Trần  để                                 tấm  lụa  hoặc  thư  được  để  trong  một  ống  quyển
                  chuyển đến chủ tướng Thoát Hoan.                                                    sơn son  thếp  vàng.  Người  trao  thư  hai  tay  nâng
                     Đối  đáp  giỏi,  chuyển  từ  thế  bị  động sang  chủ                             thư  lên,  người  nhận  thư  quỳ  xuống  đưa  hai  tay
                  động cũng là một biểu hiện ứng xử ngoại giao tài                                    lên  khỏi  đầu  đỡ  lấy.  Lần  này,  sứ  nhà  Minh  vẫn
                  tình của người Việt. Khi Mạc Đĩnh Chi vào thăm                                      ngồi  yên  trên  mình  ngựa,  mặt  đầy  vẻ  cao  ngạo,
                  phủ  tể  tướng  ở  kinh  đô  nhà  Nguyên,  ông  nhìn                                buộc thư vào đầu một ngọn giáo đưa ra. Tình thế
                  thấy một con chim sẻ đậu trên một bụi trúc ở gian                                   lúc  ấy  thật  khó  xử.  Nhận  thư  tức  là  quy  phục
                  chính  sảnh.  Ông  chạy  lại  toan  bắt  chim  thì  mới                             trước mũi giáo nhà Minh, vừa nhục quốc thể, vừa
                  biết  mình  nhầm.  Đó  là  bụi  trúc  và  con  chim  sẻ                             nhục  mệnh  vua.  Không  nhận  hóa  ra  là  run  sợ
                  được thêu tuyệt khéo trên một bức trướng. Thấy                                      trước uy lực của "Thiên triều". Sau một thoáng bối
                  vậy các quan Tàu cười reo hô hố, cho ông là người                                   rối, Trần Vĩnh Tuy giật phắt ngay cái mộc trong
                  quê  mùa.  Tức  giận,  Mạc  Đĩnh  Chi  thẳng  tay  xé                               tay  một  người  lính,  nhảy  phắt  lên  mình  ngựa,


                                                                 131                                  132
   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138