Page 130 - http://tvs.vsl.vn/trienlam
P. 130
phát triển bên cạnh những nước lớn, có tiềm năng vua không những giữ được quốc thể mà còn ngầm
mạnh hơn. răn đe sứ Tống, không cho sứ nhà Tống tự do do
Nhìn vào lịch sử các triều đại ở Việt Nam, rất thám và ngăn chặn ý đồ của nhà Tống muốn thôn
nhiều vị vua dù khẳng định cương vực, chủ quyền tính Việt Nam.
của đất nước nhưng vẫn phải chịu nhận "phong Một đặc điểm nổi bật khác về ứng xử ngoại
vương". Biết chấp nhận hoàn cảnh song tìm mọi giao của người Việt là sự biểu hiện mềm mại linh
cách khéo léo để thoát khỏi hiểm họa mà vẫn giữ hoạt. Nhà Trần ba lần thắng quân Nguyên song
được chủ quyền, tránh được cảnh nồi da, nấu thịt, nhà vua vẫn cử các đại phu Nghiêm Trọng Dung,
giữ cho đất nước thanh bình, dân cư an lạc là một Trần Tử Trường sang cống.
trong những đặc điểm nổi bật về cách ứng xử của Thắng mà vẫn nạp cống vật, vẫn tỏ ra "thần
người Việt. phục" đó là cách ứng xử khéo léo, tài tình, một
Mùa hè năm 990, nhận được tin mật báo vua điều bắt buộc của một nước nhỏ nhằm làm giảm
Tống cử sứ giả sang "phong vương" cho Lê Hoàn, sự căng thẳng giữa hai nước, tránh cho nhân dân
nhà vua đã triệu các quần thần tới bàn bạc. Trước khỏi phải chịu cảnh binh đao. Bài biểu phân trần
hết, Lê Hoàn dùng mọi cách để khuếch trương về sự thua chạy của quân Thanh của vua Quang
thanh thế. Tổ chức một cuộc thao diễn thủy quân Trung là một mẫu mực về ứng xử ngoại giao
lớn, cho dân ăn mặc quần áo lính, trà trộn vào nhằm nêu cao uy thế của nước Việt. Trong bài
đám lính trên bờ để lực lượng thêm đông đảo, lùa biểu, vua Quang Trung phân trần rằng nhà vua
trâu bò của dân đến thành đàn nói là của Nhà "không hề có ý định gây chiến với quân Thanh".
nước để chứng tỏ cho sứ nhà Tống biết mọi thứ Đang ở Phú Xuân, được tin quân thiên triều đến
quân nhu lương thảo đều được dự liệu sẵn sàng. Thăng Long, nhà vua bèn kéo quân ra Bắc để
Khi nhận chiếu thư nhà vua bưng hai tay đặt lên "hỏi" Lê Chiêu Thống xem "vì cớ gì mà phải cầu
điện nhưng không lạy. Khi sứ giả nhà Tống nhắc, cứu thiên binh? Chỉ có thế thôi nhưng vì đường xa
Lê Hoàn khéo léo đáp: "Tôi vừa ngã ngựa, đau đồn thổi" nên quân Thanh nghe thấy, hoảng loạn,
chân nên không lạy được". Không chỉ giữ tư thế tranh nhau chạy trốn, qua sông Hồng bị gãy cầu
độc lập của một người đứng đầu đất nước, nhà phao mà chết đuối. Sự chết chóc ấy toàn là do
vua còn tìm cách uy hiếp tinh thần sứ giả bằng quân Thanh tự mình gây ra. Bài biểu là một mẫu
cách biếu những con vật dữ tợn như trăn, hổ, nói mực về sự khôn khéo tuyệt vời. Quang Trung đã
là để mua vui. Bằng cách ứng xử khôn ngoan, nhà "thanh minh" bằng cách đổ hết lỗi cho Tôn Sĩ Nghị,
127 128