Page 128 - http://tvs.vsl.vn/trienlam
P. 128
Tuỳ theo hoàn cảnh mà liệu bề ứng xử không
có nghĩa là thủ tiêu đấu tranh mà cái chính là
làm sao tạo được hiệu quả. Bởi vậy họ biết "qua
sông thì phải lụy đò" và hiểu rõ cách xử thế tốt
nhất là "lạt mềm buộc chặt". Họ luôn luôn thận
ỨNG XỬ NGOẠI GIAO
trọng và không bao giờ muốn dồn người khác vào
chân tường vì "già néo đứt dây". Cuộc sống luôn
luôn biến động đã dạy cho họ hiểu "bảy mươi Nói đến văn hóa ứng xử của người Việt, không
chưa đui chưa què chớ khoe rằng lành"; "đói trẻ thể không đề cập đến cách ứng xử thông minh,
chớ vội lo, giàu trẻ chớ vội mừng"; "may váy phòng linh hoạt, mềm dẻo, kiên quyết của người Việt đối
khi cả dạ". với các nước láng giềng. Nhìn vào lịch sử thế giới,
Vì thận trọng mà họ ghét sự thái quá, luôn
có thể nhận thấy trừ một vài nước ở những hòn
mong muốn ứng xử sao cho có mức độ. Mức độ ấy
đảo xa xôi, không hề có dân tộc nào không bị lệ
thật khó đong đếm nhưng nó vẫn tồn tại:
thuộc vào một dân tộc khác trong một thời gian.
Ở sao cho vừa lòng người
Dân tộc Việt cũng không ngoại lệ. Nhưng dân tộc
Ở rộng người cười ở hẹp người chê.
Việt vẫn đứng vững, vẫn giữ được bản sắc dân tộc.
Nói tóm lại, người Việt bao giờ cũng lấy cái
Nguyên nhân của chiến thắng ấy trước hết không
tâm, cái thiện làm gốc cho sự ứng xử. Tuỳ theo
phải vì sức mạnh kinh tế, kỹ thuật, sự giàu có về
hoàn cảnh, tuỳ từng đối tượng mà ứng xử theo
quan niệm lâu đời của cộng đồng có tính tới giá của cải vật chất hay tiềm năng quân sự; thậm chí
trị thực tế trong những hành động và hành vi ngay cả tinh thần anh dũng hy sinh đâu phải chỉ
ứng xử. có ở riêng dân tộc Việt?
Lịch sử Việt Nam là một bằng chứng tuyệt
vời về một dân tộc nhỏ bé, chiến thắng mọi kẻ
thù bằng chính nhân cách Việt Nam: "Đem đại
nghĩa để thắng hung tàn, lấy chí nhân để thay
cường bạo".
Nhân cách ấy kết hợp với lối ứng xử thông
minh tuyệt vời đã giúp cho dân tộc Việt tồn tại và
125 126