Page 101 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 101
nhưng chưa địa phương nào có điều kiện sẵn sàng phát động đấu
tranh vũ trang để hỗ trợ và hưởng ứng với Cao - Bắc - Lạng. Ngay
tình hình khu căn cứ Bắc Sơn - Võ Nhai như thế nào, chúng ta
cũng chưa nắm được. Trong hoàn cảnh và điều kiện như vậy, nếu
phát động nhân dân liên tỉnh nổi lên đánh du kích theo quy mô và
phương thức như đã nói trong nghị quyết hội nghị cán bộ liên tỉnh
thì kẻ thù sẽ mau chóng tập trung lực lượng đàn áp, quân khởi
nghĩa sẽ bị đơn độc, phong trào sẽ gặp khó khăn, thậm chí có thể
còn khó khăn hơn thời kỳ bị khủng bố vừa rồi...
Những nhận xét của Cụ Hồ đã giúp cho Vũ Anh và Võ Nguyên
Giáp nhớ lại nhiều vấn đề đã từng được đặt ra trong hội nghị cán
bộ liên tỉnh, nhưng chưa tìm được lời giải cụ thể, thỏa đáng. Vấn
đề nổi lên là nếu phát động toàn dân tham gia chiến tranh du kích,
địch sẽ tiến công vào từng làng bản, đối tượng khủng bố tàn sát
của chúng không chỉ là những hội viên và cán bộ như vừa qua mà
là hết thảy mọi người dân. Như vậy, ta sẽ giải quyết vấn đề tản cư
và bảo vệ nhân dân như thế nào? Tạm thời có thể đưa dân vào
rừng, nhưng nếu cuộc khủng bố kéo dài thì cuộc sống của bà con sẽ
ra sao?
Trong nhận định của mình, Cụ Hồ đã làm sáng tỏ đặc điểm
hết sức nhạy cảm của tình hình lúc này, tức là vấn đề thời cơ khởi
nghĩa. Cụ cho rằng: Bây giờ là thời kỳ cách mạng phát triển hoà
bình đã qua, nếu chúng ta vẫn chỉ dùng hình thức hoạt động
chính trị thôi thì không đủ để đẩy mạnh phong trào tiến tới.
Nhưng lúc này vẫn chưa phải là thời kỳ toàn dân khởi nghĩa, nếu
chúng ta phát động vũ trang khởi nghĩa ngay thì quân địch sẽ
tập trung đối phó. Khi địch đến khủng bố, tiến công vào làng bản,
nhân dân phải tản cư cả vào rừng núi thì sẽ gặp rất nhiều khó
khăn. Và, như đã suy nghĩ cân nhắc kỹ từ trước, Cụ nêu ý kiến về
phương hướng dẫn dắt phong trào. Cụ nói phải tìm ra một hình
thức thích hợp mới có thể đẩy phong trào tiến lên được. Hình thức
99