Page 102 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 102
đó là vũ trang tuyên truyền, là hình thức dùng vũ trang để gây
ảnh hưởng chính trị, ảnh hưởng cách mạng sâu rộng trong quần
chúng. Hình thức đó thích hợp với yêu cầu của cuộc đấu tranh
bây giờ là phải từ hình thức chính trị tiến lên hình thức quân sự,
song hiện nay chính trị còn trọng hơn quân sự. Hoạt động tác
chiến của các đội vũ trang phải nhằm gây được ảnh hưởng tốt về
chính trị, tạo điều kiện thuận lợi để không ngừng mở rộng cơ sở
chính trị quần chúng đồng thời với phát triển lực lượng vũ trang.
Trong khi các đội du kích hoạt động, nhân dân vẫn bám giữ làng
bản, chỉ cần tăng cường canh gác, vừa bảo vệ được cán bộ và hội
viên, bảo vệ cơ sở chính trị quần chúng, vừa duy trì mọi sinh hoạt
và sản xuất bình thường của đồng bào. Riêng về mặt quân sự, Cụ
Hồ chỉ ra cho hai ông thấy một thực tế hiện nay là lực lượng vũ
trang của ta đã ít lại quá phân tán, thiếu hẳn một lực lượng nòng
cốt. Đề ra phương hướng khắc phục, Cụ nhấn mạnh nguyên tắc
tập trung lực lượng, tức là phải tập hợp những cán bộ và chiến sĩ
anh dũng nhất, những vũ khí tốt nhất, tổ chức ra một đội vũ
trang tập trung, một đội quân chủ lực để hoạt động. Đội vũ trang
đó là Đội Quân giải phóng.
Quay sang ông Giáp, Cụ Hồ hỏi:
- Việc này giao cho chú Văn phụ trách, chú có làm được không?
- Dạ, có thể được.
Với câu trả lời ngắn gọn đó, Võ Nguyên Giáp chính thức bước
vào con đường binh nghiệp.
Sau này được biết, ngay từ những ngày đầu kháng chiến chống
Pháp, không ít người nước ngoài (nhất là các ký giả và sử gia Pháp
và Mỹ) thường nói đến chuyện Cụ Hồ giao việc thống lĩnh ba quân
cho một giáo sư sử học chưa từng qua một trường lớp quân sự nào.
Đội quân trứng nước do ông Giáp chỉ huy lại sớm phải đối mặt với
quân viễn chinh nhà nghề dày dạn chiến trận của nước Đại Pháp
trên toàn chiến trường Đông Dương. Đến nay, cuộc trường chinh
100