Page 889 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 889
Mỗi mùa khô đến, trong khi một bộ phận cơ quan Tham mưu,
Chính trị, Hậu cần ra phía trước hình thành sở chỉ huy tiền
phương giúp Tổng Tư lệnh điều hành chiến dịch thì bộ phận “ở
nhà” quán xuyến mọi việc, từ theo dõi và chỉ đạo hoạt động của các
chiến trường trong cả nước, tổng hợp tình hình chiến sự báo cáo
định kỳ lên Bộ Chính trị và Chủ tịch Hồ Chí Minh, đến chỉ đạo
việc sẵn sàng chiến đấu bảo vệ hậu phương và đặc biệt là vượt mọi
khó khăn đáp ứng yêu cầu của phía trước. Trong Chiến dịch Điện
Biên Phủ, trong khi các ông Hoàng Văn Thái, Lê Liêm, Đặng Kim
Giang ra mặt trận thì các ông Văn Tiến Dũng, Nguyễn Chí Thanh,
Trần Đăng Ninh ở hậu phương chỉ đạo các chiến trường phối hợp
mà quan trọng nhất là chiến trường địch hậu đồng bằng sông
Hồng. Trước khi chiến dịch bắt đầu và nhất là sau khi có nghị
quyết ngày 19/4/1954 của Bộ Chính trị, các ông đã từng thay nhau
xuống các địa phương, nhất là Thanh Hóa, họp cán bộ bàn việc huy
động lương thực cho tiền tuyến. Các cục, phòng được lệnh đáp ứng
mọi yêu cầu của phía trước, trong đó có những việc đặc biệt khẩn
trương như sao chép và in lại mấy trăm tấm bản đồ Điện Biên Phủ
(thu được của địch) để kịp gửi ra mặt trận trước ngày nổ súng. Hồi
đó, anh em tham mưu nói với nhau rằng chiếc máy điện thoại dự
trữ cuối cùng trong kho cũng đã ra tiền tuyến. Khi số lượng tù
binh ở Điện Biên Phủ lên tới mức ngoài dự kiến, đã từng xảy ra
chuyện “xáo trộn” trong một số phòng, cục trong các cơ quan quân
sự Tổng hành dinh ở hậu phương. Chẳng là từ phía trước có lệnh
báo về: tất cả cán bộ nào biết tiếng Pháp, nếu có người có thể thay
thế đảm nhiệm công việc thì lên ngay Điện Biên Phủ. Ngoài mặt
trận đang thiếu rất nhiều cán bộ để quản lý tù binh. Những đồng
chí đó sẽ sung vào đội ngũ cán bộ địch vận cho đến khi trao trả
xong, có thể đến khoảng tháng 7, tháng 8 hoặc lâu hơn nữa. Thực
tế, phải đến tháng 10, khi việc trao trả tù binh ở Việt Trì và Thanh
Hóa đã hoàn tất, số cán bộ “địch vận bán chuyên nghiệp” đó mới
887