Page 892 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 892
ta hơi cao, đồng thời cũng sẽ chuẩn bị đối phó với một trình độ
cao hơn”.
Dự kiến đó không những chỉ được chứng minh trong các chiến
dịch xuân - hè năm 1951 mà cả trong Chiến dịch Hòa Bình. Cụ
thể là, đi thị sát chiến trường Hòa Bình sau chiến thắng, ông
thấy rất nhiều điểm mới về phía địch: Về bố phòng, trước mắt ông
hiện ra một hình thái phòng ngự mới của quân Pháp hoàn toàn
khác với các cứ điểm trước đây; thực tế chỉ rõ quân Pháp đặc biệt
giỏi trong bố trí phòng ngự; về yếu tố tinh thần của địch, ông nói
ta thường hiểu chỗ yếu của địch là tinh thần; gần đây ta hay nói
về tinh thần bạc nhược của binh lính Pháp trong Chiến dịch Biên
giới. Nay ta đã thấy rõ thêm cái mạnh của quân đội nhà nghề, ta
không thể không nghĩ tới sự chống trả quyết liệt của quân Pháp
trong những trận đánh cứ điểm, một số nơi những tên lính cuối
cùng chỉ chịu hạ vũ khí sau khi đã bắn hết đạn. Về tổ chức rút
lui, ông nhận thấy “cũng trên địa hình rừng núi nhưng cuộc rút
lui của quân Pháp ở Cao Bằng và ở Hòa Bình hoàn toàn khác
nhau. Rõ ràng là quân Pháp biết rút kinh nghiệm kịp thời những
trận đánh thất bại”.
Một ví dụ khác là, cũng với tinh thần dám nhìn thẳng vào
những thiếu sót của ta trong Chiến dịch Hòa Bình (một chiến
dịch thắng lớn nhưng quân ta bỏ nhiều cơ hội diệt GM 4 ở Ba Vì,
2 tiểu đoàn dù ở Ba Trại, GM 1 khi chúng lên mỏm 600, diệt địch
khi chúng rút lui), tại hội nghị hướng dẫn tổng kết, ông nói với
cán bộ: “Chúng ta không thể nói được rằng “chúng tôi đã tiêu diệt
nhiều sinh lực địch và đã làm tròn nhiệm vụ”. Nói như vậy là tự
mãn. Với tinh thần của người quân nhân cách mạng, chúng ta
phải nhận rằng đáng lẽ chúng ta thu được thắng lợi lớn hơn,
nhưng vì chúng ta phạm nhiều khuyết điểm nên thắng lợi đó đã
bị hạn chế một phần. Cần nhận rõ ý nghĩa thắng lợi của chiến
890