Page 217 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 217
tác dân vận, công tác quân sự, công tác kinh tài, công tác Đảng, các
đồng chí ủy viên Trung ương Cục là giảng viên thỉnh giảng đến dạy.
Lần này, khi anh đến giảng bài công tác xây dựng Đảng, giữa anh
và tôi có cuộc tranh cãi khá gay gắt (lúc ấy tôi là Ủy viên Ban Tuyên
huấn Trung ương Cục, giảng viên môn triết học). Lúc giảng, khi nói
về việc phân công cán bộ, anh phê bình Ban Tuyên huấn Trung ương
Cục đã đề nghị Thường vụ Trung ương Cục ra nghị quyết điều động
đồng chí Trương Văn Biên, cán bộ huấn học của Ban Tuyên huấn
Khu ủy Khu 9 về tiểu ban huấn học của Ban Tuyên huấn Trung
ương Cục. Anh bảo: “Các đồng chí Ban Tuyên huấn Trung ương Cục
không làm được việc gì giúp các địa phương lại muốn rút cán bộ
đang làm được việc ở cấp dưới về R, để ngồi chơi... như vậy là lãng
phí trong việc sử dụng cán bộ...”.
Tôi rất bất bình nhưng ngồi yên. Đến khi kết thúc buổi giảng,
khi anh em học viên ra lớp, tôi lên bục giảng gặp anh và phản ứng
ngay: “Sao anh lại phê bình Ban Tuyên huấn ngay trong lớp học
trước các học viên đều là cán bộ chủ chốt các khu và các tỉnh gửi
về học. Nếu anh không đồng ý với quyết định đó, thì xin anh góp ý
với Trung ương Cục, người ra nghị quyết đó, sao lại phê bình công
khai Ban Tuyên huấn Trung ương Cục?”. Anh trả lời: “Tôi sẽ đề
nghị Thường vụ Trung ương Cục thu hồi nghị quyết điều động đó.
Mà có nghị quyết đó là do các anh trong Ban Tuyên huấn R điểm
chỉ. Các anh biết gì về Sáu Biên mà xin điều động. Đã không giúp
gì cho địa phương mà lại điều động người làm được việc của địa
phương”. Tôi cãi: “Chúng tôi biết rất rõ anh Sáu Biên vì đã công
tác chung lúc tôi ở Ban Tuyên huấn Khu ủy Khu 9. Chúng tôi một
mặt xin rút anh Sáu Biên, một mặt sẽ điều anh Giang Văn Tửng,
Ủy viên Tiểu ban Huấn học R, người đã được đào tạo ở Hà Nội
về thay anh Sáu Biên ở Khu 9...”. Anh tiếp tục phản đối: “Làm
sao dám đổi anh Giang Văn Tửng lấy Sáu Biên?”. Tôi tiếp tục cự,
215