Page 220 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 220
đình chỉ chiến sự Đông Dương (họp tại Giơnevơ năm 1954). Anh cho
rằng ta ký Hiệp định Giơnevơ 1954 là non vì ta ít kinh nghiệm, bị
sức ép hai nước lớn là Trung Quốc và Liên Xô. Hậu quả là đất nước
bị chia cắt phải mất 20 năm đấu tranh xương máu mới giành được
thắng lợi. Chúng tôi cho rằng ký Hiệp định Giơnevơ lúc bấy giờ là
đúng (Bác Hồ là người chủ trì đại cuộc, không thể nào chịu sức ép
của hai nước lớn), và nhờ có Hiệp định Giơnevơ, ta có hậu phương
lớn là miền Bắc cùng nhân dân miền Nam chung sức giải phóng
miền Nam. Ý kiến khác nhau này cuối cùng anh cũng đồng ý là
Trung ương sáng suốt khi ký Hiệp định Giơnevơ trong lúc tổng kết
chặng đường chống xâm lược Pháp mà anh là Chủ tịch Hội đồng chỉ
đạo. Tôi phấn khởi và khâm phục tinh thần dũng cảm của anh, dám
bác bỏ ý kiến của mình đã in sâu trong óc nhiều năm qua.
*
* *
Từ tháng 6/1948 đến tháng 6/2008, lúc anh qua đời đúng 60 năm.
Trong 60 năm được biết anh và có lúc gần gũi anh, tuy không thân
thiết như một số anh em cùng trang lứa “mày tao” với anh, nhưng có
thể nói tôi biết khá rõ về anh, có những điểm vui buồn, cả trái ý anh.
Theo tôi, anh là một cán bộ lãnh đạo tài ba.
Anh là con người hành động, có tinh thần độc lập tự chủ rất cao,
năng nổ, luôn đi sát phong trào, dám nghĩ, dám làm và quyết đoán,
dám chịu trách nhiệm về những quyết định của mình.
Tuy học vấn không nhiều, do hoàn cảnh lúc nhỏ, nhà anh nghèo,
anh không có điều kiện đi học, nhưng bản chất anh thông minh
và hiếu học. Anh có ưu điểm lớn là quý trọng người tài, lắng nghe
những ý kiến đóng góp, biết chọn những ý kiến anh cho là đúng và
quyết đoán trong việc thực hiện. Anh có tầm nhìn rất rộng và xa,
218