Page 480 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 480
gây xôn xao dư luận. Tôi đã được yêu cầu khẩn cấp tự nguyện không
đi công tác Trung Quốc để viết báo cáo giải trình và gặp không ít
rắc rối về việc đó. Biết tôi đang gặp khó khăn, anh Sáu Dân sau
khi đọc bài phát biểu của tôi đã mời tôi vào gặp anh ở Thành phố
Hồ Chí Minh, cấp vé máy bay và ở ngay tại nhà khách 35 Tú Xương,
đối diện với nhà riêng của anh lúc đó. Anh gặp tôi, cùng ăn cơm và
trao đổi ân cần, anh có nhiều điểm đồng tình với tôi, nhiều điểm anh
yêu cầu tôi phải suy nghĩ và nghiên cứu tiếp, hỏi han về những khó
khăn tôi đang gặp phải. Cuối cùng, trước khi tôi trở về Hà Nội, anh
dặn: “Doanh cứ ra ngoài đó làm việc bình thường, khi nào thấy cần thì
vào đây, ở với mình, làm việc với mình, không việc gì phải lo lắng cả”.
Tôi cảm động trước nghĩa cử của anh, hiểu rằng anh muốn biểu lộ
sự giúp đỡ và bảo vệ tôi, đặt niềm tin vào tôi. Rất may, tôi chưa phải
thực hiện phương án mà anh đã chỉ ra.
Anh Sáu Dân đã trải qua một cuộc đời hoạt động thật phong
phú, hào hùng và sóng gió. Là người yêu văn học, nghệ thuật, âm
nhạc, yêu cái đẹp, yêu tự do, có quan hệ thân thiết với nhiều văn
nghệ sĩ, v.v.. Trong cuộc đời hoạt động và công tác, anh Sáu đã gặp
không ít khó khăn về những thói quen trong nếp sống của mình.
Trong năm tháng chiến đấu gian khổ trong rừng, anh Sáu Dân vẫn
không quên trang điểm cho lán của mình một cái dù chiến lợi phẩm
(vừa đẹp, lại bớt rắn rết), nghe nhạc qua máy cátxét (cassette) chạy
pin (mà vào thời kỳ những năm 1960 là hiện đại lắm), khác với một
số đồng chí khác. Về thành phố, anh lao vào công việc nhưng không
quên học và chơi quần vợt (tennis) cho khỏe người, v.v..
Qua những lần tâm tình với anh, tôi thấy anh biết rất rõ những
nhận xét không thiện chí của anh A, anh B về những chi tiết đó
trong cuộc sống của mình. Anh cười và bảo tôi: “Mình biết chứ, biết
là từ những nhận xét đó nó ngoằng sang cả đánh giá mình về công
việc, nhưng mình thấy không có gì sai về nguyên tắc nên mình cứ
478