Page 107 - 9786045773079
P. 107

Cụ bảo: “Anh cứ về nhà làm ăn. Tôi đi, nhưng chưa
                                                                                                      chắc đã làm quan lâu”.
                                                                                                         Ông Huyện người làng Sen thích ngồi đọc sách
                                                                                                      trong phòng riêng hơn là ngồi ở công đường. Các vụ
                                                                                                      kiện giữa bà con nông dân với nhau, cụ đều xử hòa.

                                     NIỀM TIN                                                         Một bận cụ phàn nàn: “Nước mất không lo, lo giành
                                                                                                      nhau cái bờ ruộng”. Cụ không nỡ bắt dân nghèo

                 Đ     ây đó, các cuộc đấu tranh nhóm lên đều được                                    phải nộp số thuế và chịu những suất phu mới bị gia
                                                                                                      thêm. Cụ bị cách quan. Nhân dân Bình Khê  chỉ
                       đông đảo quần chúng tham gia nhưng trước
                 sau đều thất bại. Đông Kinh nghĩa thục phải giải                                     sống yên hàn được sáu tháng. Cụ muốn cho dân yên
                                                                                                      nhưng không những dân mà cả cụ nữa, thực dân
                 tán. Phong trào Duy Tân, chống thuế, vụ Hà Thành                                     cũng chẳng để cho yên. Ý định “làm quan để che
                 đầu độc bị đàn áp. Du học sinh ở Nhật bị trục xuất.                                  thân” của cụ đã tan vỡ.
                     Tin tức xa  gần  đều dội về Huế. Trước những                                        Sau ngày tiễn cha đi Bình Khê, anh Côn vẫn ở
                 nguyên nhân thành bại của các  phong trào, anh                                       lại Huế học tập.

                 Côn có sự suy nghĩ của riêng mình.                                                      Anh không ở trong thành nội nữa mà dọn ra ở
                     Cụ Phó bảng Huy khó mà hiểu được điều đó.                                        với một số bạn ở ngoài quán Ao Hồ. Đó cũng là quán
                 Nhưng tâm sự chán ghét cảnh sống quan trường và                                      đồng hương của Nghệ - Tĩnh mới nhóm lại.
                 ý thức bất cộng tác với thực dân của cụ thì đã có                                       Những buổi nghỉ trưa, nhiều học sinh con nhà
                 ảnh hưởng nhất định đối với con trai.                                                quyền quý có người hầu, mang đến những chiếc liễn
                     Trong một buổi đàm đạo ở Di Luân Đường của                                       sơn son thếp vàng trong đó đựng đầy cao lương mỹ
                 Quốc Tử Giám, cụ nói:  Quan trường là kẻ nô lệ                                       vị. Riêng anh Côn, anh chỉ ăn một nắm xôi hay một
                 trong đám người nô lệ nên lại càng nô lệ hơn. Giẫm                                   bát cháo tôm, cháo cua ở quán Cụ Lược trước cổng
                 chân xuống bùn, cụ càng thấy bùn là bẩn. Gửi thư                                     trường.
                 cho cháu ở quê nhà, cụ ghi: Uy thế không đủ để dựa,                                     Thân phụ không yên ổn sau khi bị cách quan.
                 xảo hiểm là tự hại mình.                                                             Anh Côn không thể yên ổn trong việc học tập. Chị
                     Cụ bị đổi đi làm Tri huyện Bình Khê. Lại một                                     cả của anh ở quê nhà cũng không thể yên ổn với

                 người bà con từ làng Sen tìm vào, định theo giúp.                                    nghề cày ruộng. Cả xã hội, những người có nhiệt

                                                                 105                                  106
   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112