Page 50 - 9786045773079
P. 50

lại sửa. Hết bớt đầu, thêm đuôi, cậu lại gia cánh
                 phải, giảm cánh trái. Mồ hôi đã ướt cả lưng áo, cậu
                 vẫn kiên trì chữa. Số chịu đứng lại chờ như chúng
                 tôi thì đã lui vào bóng râm, sốt ruột.
                     Số bỏ về nhà, có cậu lại tò mò, muốn ra nhìn

 NỐI DÂY CHO DIỀU   xem sao, trên tay cầm củ khoai luộc. Anh ta vừa lơ
                 đễnh bước vừa bẻ khoai bỏ vào miệng nhưng rồi
 C               bỗng đứng sững lại. Con diều chính anh ta bảo phá
 ụ Luốc che ngang  chiếc quạt nan trên  đầu,
                 đi bây giờ lại no gió bay cao. Anh ta cứ đứng nheo
 hướng chúng tôi vào mấy khu vườn liên tiếp.
 Nắng xiên vồng khoai buổi chiều nhuốm vàng thêm   mắt nhìn lên cười.
                     Để diều bay cao hơn, chúng tôi rủ nhau đi tìm
 những quả cam, những buồng chuối. Tay chỉ,   thêm dây. Cậu Cung hỏi: “Kiếm dây ở đâu?”. Tôi
 miệng nhắc, cụ nói rành rọt:   chỉ sang khu vườn ông Én. Cậu cười bảo: “Khó khăn
 - Các  vạt nương của  ông Én, ông Thờng, bà
 Đoái, bà Đích xưa nằm trong một khu đất chung   đó”. Vì diều chúng tôi mà rớt là đâm cổ xuống khu

 gọi là vườn Bật. Nó rộng đến sáu, bảy sào. Xung   vườn ấy. Ông chủ vườn đã đuổi chúng tôi mấy lần
 quanh chỉ có một ít cây duối cằn cằn, mấy cây ổi mồ   rồi. Nay lại đến lấy dây ở đó, nếu biết ông sẽ đuổi
 côi và mấy khóm tre cụt ngọn. Vì là đất làm màu   tận nhà.
 nên hễ cây quanh bờ cao lên là người ta phải cắt   Kể thì, một nắm dây loại ấy cũng chẳng là bao.
                                      1
 ngang cho thoáng. Ở đây, mùa tháng năm thì trồng   Nó là loại cành  tra , cắt lớp này  nó ra lớp khác.
 khoai gieo mạ, mùa tháng mười thì trỉa lúa. Vào   Chúng tôi chỉ lấy phần vỏ còn phần củi bên trong
 dịp nắng, trong lúc đất chưa gieo vãi, chúng tôi kéo   cứ trả vào bờ. Nhưng đó là cách nghĩ đơn giản của
 nhau ra đấy thả diều.   chúng tôi hồi ấy.
 Con diều của chúng tôi khi tung lên nó cứ quay   Nhìn thấy chúng tôi vác mỗi anh một con dao to
 mòng mòng rồi rớt. Chúng tôi chữa mãi chẳng được.   tướng, cậu Cung lắc đầu:
 Nhiều cậu bàn phá đi mà làm con khác. Nhưng cậu   - Phải dùng liềm mà ngoặc chứ vác dao chặt ầm
 Cung bảo: “Khoan đã”. Một số không chờ được lâu   ___________

 nên ngại, đã bỏ đi. Cậu Cung cứ tung diều lên rồi
                     1. Già.
    47           48
   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55