Page 63 - 9786045773079
P. 63

sông Cả, nơi tướng giặc Minh là Trương Phụ đóng
                 đại bản doanh. Một bạn hỏi: “Anh nhìn chi bên đó
                 mà nhìn ghê vậy?”. Cậu chỉ tay: “Từ lâu đã nghe
                 nói bên kia là chỗ đối địch mất còn với bên này.
                 Hôm nay lên đây, mắt trông càng rõ”.
                     Cụ Hoán lại đeo kính vào. Không nhìn vào gia
                 phả và sổ sách mà cụ lại nhìn vào một khoảng                                                SANG L NG NGUYỆT BỔNG
                 không hướng về phía Rú Thành:
                                                                                                           ăng qua con đường hàng tỉnh, đất đỏ rộng rãi,
                     - Câu trả lời chỉ gọn có thế mà khiến chúng ta                                   B
                 phải nghĩ biết bao nhiêu điều. Ai mất, ai còn? Giang                                      chúng tôi vượt những thung lũng lúa có ruộng
                 sơn này mất, tiếng thơm của đất Hồng Lam mất                                         đã hươm hươm vàng để đến với xóm núi có hai cây
                 hay mộng bá quyền của Đại Minh sụp đổ? Chúng                                         cau cao.
                 ta hiểu sao hết về thế đất và lòng người ở đây? Ai                                      Bếp cơm chiều bốc thơm mùi khói củi sim, củi
                 đã làm xoay chuyển tình thế một mất một còn kia?                                     vọt sực nức ba gian nhà ngói mới dựng. Cố Cháu
                 Có phải là người như Nguyễn Chích, vị tướng chân                                     Xoài buông cây chổi rơm đang tết dở mời chúng tôi
                 đất quen cầm cày hơn cầm kiếm, người đã đề nghị                                      vào nhà:
                 với Lê Lợi và Nguyễn Trãi vào lập căn cứ ở trong                                        - Giấu chi các anh, nhà đây là của Đảng, của
                 này hay là  Đặng  Dung mài kiếm dưới trăng,                                          Bác cho. Trước kia, tôi có ngờ đâu đời mình sẽ có
                 Nguyễn Biểu có gan  ăn cỗ  đầu người trước giặc                                      nhà ngói.
                 Ngô... và biết bao nhiêu những con người quyết                                          Cụ tiếp lời:
                 sống chết với đất Hồng Lam?                                                             - Phải hồi đó cậu Cả  được quan Phó gửi học ở
                                                                                                                              1
                     Chào từ biệt người cháu cụ Thám, chúng  tôi                                                       2
                 bước trên những nẻo đường làng có mùi hương ngọt                                     trong nhà bà Bá  vì bà cũng nuôi thầy. Cậu Cung
                 lịm từ những bó bã mía trắng xốp lan trong gió của                                   thường sang chơi bên này. Nhưng nói thật, chúng
                 một chiều cuối đông quang đãng. Ngoái nhìn sang                                      ___________
                 vùng núi Thiên Nhẫn với những  đỉnh tròn trĩnh                                          1. Tức cậu Nguyễn Tất Đạt, vì là con trưởng nên được
                 nhấp nhô, chúng tôi thấy như màu xanh ở đó cứ                                        gọi là Cả Khiêm.
                 mỗi lúc một tăng thêm.                                                                  2. Tôn  Thị Ý  (1865-1912). Lúc bà mất, cụ Phan Bội
                                                                                                      Châu còn ở nước ngoài có gửi câu đối về điếu.

                                                                  61                                  62
   58   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68