Page 31 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 31

Phần I: ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC                                                                                                    ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



                 Nhìn về phía tây bắc là bạt ngàn dãy núi Đại Vạc, Đại                               Nguyễn  Sinh  Cung  lúc  ấy  vừa  sáu  tuổi,  mới  được
             Huệ nơi có thành quách Hồ Quý Ly và Hồ Hán Thương                                   thầy Vương Thúc Quý "vỡ lòng" cho những chữ quốc ngữ
             chống quân xâm lược phương Bắc.                                                     đầu tiên ở quê nhà; vào đây tiếp tục học tiểu học. Có tài
                 Xa  xa,  phía  đông  nam  là  núi  Lam  Thành,  nơi                             liệu nói, ngày ấy Nguyễn Sinh Cung học ở trường tiểu học
             Nguyễn Biểu, một danh thần Hậu Trần đã chứng minh                                   Đông Ba. Sinh Cung học rất sáng, nhớ bài mau. Ngoài giờ
             khí phách dân Nam trước trướng xâm lược phương Bắc.                                 học,  Sinh  Cung  thường  sang  chơi  nhà  chú  Lần,  người
             Gần hơn là dãy Độc Lôi, Đại Hải, ở đó có mộ tổ Quang                                cùng quê vào làm nghề thợ cưa ở hãng cưa Bo Gaert (Bồ
             Trung - Nguyễn Huệ.                                                                 Ghè), nhà kề sát gia đình Bác. Chú rất hay kể chuyện xưa
                                                                                                 nay cho Cung nghe. Thỉnh thoảng Bác cũng xin mẹ theo
                                                                                                 anh  Nguyễn  Sinh  Khiêm  đi  chơi  ở  Gia  Hội,  Tràng  Tiền
                                          II                                                     hoặc đi xem quân lính tập voi, tập ngựa ở cửa Thái Bình,
                                                                                                 có khi theo anh đến cửa Hiển Nhân để nhìn vào cung điện
                 N     ăm 1896, cụ thân sinh của Nguyễn Sinh Cung đậu                            nhà vua. Cung nằn nì anh vào trong đó để xem cho rõ.
                                                                                                 Anh Khiêm cười giải thích: "Đó là cung nhà vua, không
                       cử nhân và được vào học ở trường Quốc Tử Giám.
             Cụ gửi người con gái lớn lại cho ông bà ngoại rồi đưa cả nhà                        vào được". Dù mẹ và anh giải thích thế nào, Sinh Cung
             vào Huế. Đó cũng chính là chuyến đi đầu tiên của Nguyễn                             cũng không hết thắc mắc. Rằm tháng hai năm sau được
             Sinh Cung vào Nam. Chỗ ở của gia đình Bác hồi ấy là nhà                             tin vua sẽ ngự chơi xuân ở núi Truồi, Cung đi xem vua
             Viện Đô sát ở đường Đoàn Thị Điểm, nay là trường cấp I                              cho bằng được. Lần đầu Sinh Cung thấy cảnh vua đi, một
             Thuận  Thành  trong  Thành  Nội.  Một  tháng  sau,  ông  xin                        sắc lính mang cờ xí đủ màu đi trước với đội trống kèn rền
             được một chân thư ký ở trường Canh Nông với đồng lương                              vang  cả  phố  phường.  Một  đàn  voi  phủ  gấm,  một  đàn
             rất thấp: mười lăm đồng một tháng. Cả nhà sống nhờ vào                              ngựa có yếm thêu, rồi đến lính khố vàng... cuối cùng vua
             đồng  lương này.  Ông  vừa làm ở trường Canh  Nông, vừa                             ngồi trên kiệu xanh, khảm ngà có tới chục người khiêng,
             học ở trường Giám. Lúc này gia đình Bác dọn vào ở gần cửa                           phía sau một tốp lính đàn sáo ngân nga rộn ràng.

             Đông Ba trên đường Mai Thúc Loan. Sống giữa kinh đô mà                                  Thấy được vua, Sinh Cung chạy về khoe với mẹ:
             chỉ dựa vào đồng lương ít ỏi của cụ ông quả là rất chật vật                             - Mẹ ơi, con thấy được vua rồi. Vua không to như mẹ
             do vậy bà Hoàng Thị Loan đã dành dụm tiền mua một chiếc                             nói đâu. Nhỏ, còn nhỏ hơn chú Lần, có lẽ vua đau chân
             khung cửi, hàng ngày vừa dệt vải vừa lo việc nội trợ.                               mẹ ạ.

                                                                      29                           30
   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36