Page 82 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 82
Phần I: ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC
- Ông có biết ông Nam không? đủ các hạng, có cả người Pháp, người Anh, người Đức,
- Có, hầu hết chúng tôi biết nhau, vì chúng tôi đều ở người Nga, người châu Á và tôi là người Việt Nam.
cả trong tổ chức. Chính ông Étcôtphie, ông vua đầu bếp được huân
- Tổ chức gì? chương danh dự, điều khiển nhà bếp. Về ông Étcôtphie
- Trước kia là một hội kín, nhưng từ khi nước ta độc có một chuyện đáng kể lại: Tài nấu bếp của ông ta, thế
lập thì công khai. Chính là Công đoàn hải ngoại. giới đều biết. Những chủ quán lớn nhất trên thế giới trả
- Và từ đấy đến nay, anh Ba ấy không viết thư cho ông sao? tiền rất nhiều để mời ông ta làm chủ bếp. Khi có những
- Rất tiếc là không. Vài năm sau, nghĩa là sau Đại yến tiệc lớn, người ta mời ông đến làm thức ăn và điều
chiến thứ nhất, thỉnh thoảng một ông bạn lại đến nhà tôi khiển nhà bếp. Lần vua Đức sang thăm Luân Đôn, vua
đem theo một gói to tướng sách báo và nói với tôi: "Ông Anh mời ông Étcôtphie phụ trách làm bữa tiệc, và tất
Ba nhờ ông giữ hộ những thứ này, trong vài ngày một nhiên với một số lương rất hậu. Ông già Étcôtphie kiêu
người bạn tên là X. sẽ đến lấy". Cứ thế kéo dài trong mấy hãnh trả lời: "Tôi người Pháp. Tôi không nấu cho kẻ thù
năm. Nhưng từ khi cửa hàng của tôi bị người Pháp khám của dân tộc tôi".
xét thì không thấy anh Ba gửi nữa. Được gặp anh Ba, thì Vâng, bây giờ chúng ta nói chuyện anh Ba. Vào khoảng
nếu mất nửa gia tài, tôi cũng vui lòng. một năm trước đại chiến, một hôm, tôi gặp ở phòng lau chùi
Ông Thanh, thư ký Công đoàn thủy thủ Vinh giới thìa, nĩa, một người Á Đông trẻ tuổi. Tôi không để ý đến
thiệu tôi với ông Nam. Sau khi chào hỏi, tôi đi ngay vào anh ấy vì tôi tưởng anh ấy là người Trung Quốc. Đến ngày
câu chuyện về anh Ba. thứ ba, chính anh ấy đến nói chuyện với tôi bằng tiếng Việt
Ông Nam là một người làm bánh rán có tiếng trong Nam. Cố nhiên tôi rất sung sướng được gặp một người
thành phố. Ông ta ở trong Ban Chấp hành Công đoàn cứu đồng hương. Từ ngày ấy, chúng tôi trở nên đôi bạn thân.
quốc hải ngoại. Ông có năm người con trai, hai người đi - Ai đưa anh đến đây, đến nước Anh? Tôi hỏi anh Ba.
bộ đội và hai người đi tự vệ; người con thứ năm học ở - Tôi đến đây một mình để học tiếng Anh.
trường Đại học Hà Nội; cô Nam, người con gái trẻ đẹp 18 - Hay đấy, nhưng tiếng Anh rất khó học. Đã hai năm
xuân xanh là con út của ông bà Nam làm cứu thương. tôi ở thành phố mà không biết hơn ngoài hai chữ Yes và
Ông Nam kể: No (vâng và không).
"Trước tôi làm việc ở tiệm ăn Cáclơtông, một tiệm - Phải học chứ. Chúng ta sẽ cùng nhau học.
sang có tiếng ở Luân Đôn. Người làm bếp độ trăm người - Trước khi đến đây, anh làm ở đâu?
79 80