Page 900 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 900
cùng với hai tác phẩm Người hoàn thành và xuất bản trước đó là Bản án chế độ
thực dân Pháp (1925) và Đường Kách mệnh (1927), đã đánh dấu sự hình thành
cơ bản tư tưởng Hồ Chí Minh về con đường cách mạng Việt Nam. Đó là: “Làm tư
1
sản dân quyền cách mạng và thổ địa cách mạng để đi tới xã hội cộng sản” .
Con đường giải phóng dân tộc và phát triển dân tộc mà Hồ Chí Minh đã lưa
chọn và được khẳng định tại Hội nghị thành lập Đảng là con đường duy nhất
đúng đắn. Nó không chỉ đáp ứng các yêu cầu của dân tộc là đánh duổi thực dân
Pháp xâm lược, giành độc lập dân tộc và giải phóng nhân dân lao động khỏi mọi
sự áp bức bóc lột mà còn phù hợp với xu thế phát triển của thời đại.
Tuy nhiên, trong phong trào cộng sản công nhân quốc tế những năm ba
mươi của thế kỷ XX còn có những nhận thức chưa đầy đủ, chưa đúng về
Nguyễn Ái Quốc và con đường cứu nước mà Người đã lựa chọn cho cách mạng
Việt Nam. Điều đó đã tác động đến một số nhà lãnh đạo trẻ tuổi của Đảng Cộng
sản Việt Nam lúc đó. Không thấy rõ sự phân hóa giai cấp ở Việt Nam từ cuộc
khai thác thuộc địa lần thứ nhất của thực dân Pháp, lại bị chi phối bởi quan điểm
“tả” khuynh của Quốc tế Cộng sản, Hội nghị Trung ương tháng 10/1930 của
Đảng Cộng sản Việt Nam đã phê phán đường lối của Nguyễn Ái Quốc nêu ra
trong Hội nghị thành lập Đảng. Theo đó, Hội nghị đã ra “Án nghị quyết” thủ
tiêu Chánh cương vắn tắt của Đảng, Sách lược vắn tắt của Đảng và đổi tên
Đảng thành Đảng Cộng sản Đông Dương.
Mặc dù vậy, trong thời gian đó, Nguyễn Ái Quốc tích cực tham gia các
hoạt động trong Quốc tế Cộng sản, nghiên cứu chủ nghĩa Mác-Lênin và chỉ đạo
cách mạng Việt Nam, kiên định quan điểm của mình.
Đại hội VII Quốc tế Cộng sản (1935) đã có sự tự phê bình khuynh hướng
“tả khuynh”, cô độc, biệt phái, bỏ rơi ngọn cờ dân tộc và dân chủ trong phong
trào cộng sản, để cho các đảng tư sản, tiểu tư sản và phát xít nắm lấy mà chống
phá cách mạng. Đại hội có sự chuyển hướng về sách lược, chủ trương thành lập
Mặt trận dân chủ chống phát xít trên phạm vi toàn thế giới.
Theo tinh thần đó và căn cứ vào thực tiễn cách mạng Việt Nam, tháng 3-
1938, Đảng Cộng sản Đông Dương đề ra “chiến sách mới”, phê phán những biểu
hiện “tả” khuynh, cô độc, biệt phái trước đây. Tiếp tục quan điểm nói trên, Hội
nghị Trung ương tháng 11/1939 trở lại quan điểm của lãn tụ Nguyễn Ái quốc
trong Hội nghị thành lập Đảng, tạm gác khẩu hiệu ruộng đất, đề cao nhiệm vụ giải
phóng dân tộc. Nghị quyết Hội nghị khẳng định: “Đứng trên lập trường giải
phóng dân tộc, lấy quyền lợi dân tộc làm tối cao, tất cả mọi vấn đề của cuộc cách
2
mệnh, cả vấn đề điền địa cũng phải nhằm vào cái mục đích ấy mà giải quyết” .
__________
1. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t. 3, tr.1.
2. Đảng Cộng sản Việt Nam, Văn kiện Đảng toàn tập, Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2000,
t.6, tr. 539.
898