Page 63 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 63
thời gây sức ép với tổng thống về sự cần thiết của chiến dịch
đánh phá miền Bắc quy mô lớn để thuyết phục các nhà lãnh đạo
Bắc Việt Nam hãy ngừng những hành động tiến công trước khi
họ phải chịu những tổn thất không thể khắc phục được. Các
tham mưu trưởng lập luận rằng, chỉ có đánh mạnh bằng các
chiến dịch ném bom miền Bắc mới tránh được thất bại trên
chiến trường miền Nam. Sau thắng lợi trong cuộc bầu cử, tổng
thống cùng các cố vấn đi đến một sự "nhất trí nội bộ" là làm thế
nào để ngăn chặn thắng lợi của cộng sản ở miền Nam Việt
Nam, việc đó dường như là điều rất cấp bách. Nhưng tổng thống
không chấp nhận "một đòn chí mạng" mà chủ trương leo thang
từng bước, bắt đầu bằng chiến dịch Mũi lao lửa (Flamming
dart) 1 và 2 vào đầu tháng 2 rồi chiến dịch Sấm rền (Rolling
thunder) vào đầu tháng 3/1965, nói là để trả đũa Quân giải
phóng tiến công căn cứ Plâyku và Quy Nhơn.
Giám đốc CIA W. Colby kết luận rằng từ đây (đầu năm 1965)
ra đời một chiến lược cơ bản được Hoa Kỳ theo đuổi suốt cuộc
chiến, đó là chính sách leo thang từng bước bằng các cuộc tiến
công vào quân cộng sản ở miền Nam, đồng thời dùng không
quân đánh vào các căn cứ hậu cần và sở chỉ huy của họ ở
miền Bắc. Sau hai sự kiện ở Plâyku và Quy Nhơn, các tham
mưu trưởng càng thúc giục Bộ trưởng McNamara thuyết
phục tổng thống rằng đã đến lúc tiến hành các chiến dịch
ném bom có hệ thống, vượt qua giới hạn trả đũa "ăn miếng
trả miếng" ("tit for tat").
Là một quan chức trong Lầu Năm Góc, D. Ellsberg hiểu vì
sao tổng thống chủ trương leo thang từng bước, gây áp lực từng
bước đối với miền Bắc Việt Nam, vì sao Johnson phản đối "kế
hoạch một đòn chí mạng" của các tham mưu trưởng. Thời
điểm đánh phá và sự mạnh dần lên của các chiến dịch ném bom
61