Page 65 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 65
Chỉ lệnh nói rõ: Lực lượng lính thủy đánh bộ Mỹ sẽ không -
nhắc lại là không - tham gia vào các hoạt động hằng ngày
chống lại Việt cộng. Nhưng rồi sự hạn chế đó chỉ duy trì được ba
tuần. Theo yêu cầu của Tổng chỉ huy Westmoreland, ngày
1/4/1965, tổng thống cho phép lính thủy đánh bộ mở rộng nhiệm
vụ, được phép tiến hành "các cuộc tiến công có giới hạn".
D. Ellsberg bình luận: Để tránh phản ứng của dư luận trong
và ngoài nước Mỹ, cách làm của tổng thống đã khiến cho vai trò
chiến đấu của bộ binh Mỹ ở miền Nam Việt Nam trong vòng
8 năm cũng bắt đầu một cách êm ắng giống như các chiến dịch
ném bom miền Bắc.
Nhưng rồi những bức điện từ Sài Gòn gửi về Nhà Trắng cho
thấy tình hình chiến sự mùa xuân 1965 vẫn ngày càng xấu đi
và Tổng chỉ huy Westmoreland lại đề nghị tăng quân. Ông ta
báo động rằng với các cuộc tiến công (của Quân giải phóng) từ
các vùng cao nguyên ra đến biển, miền Nam Việt Nam đứng
trước nguy cơ bị cắt làm hai. Mặc dù việc triển khai lực lượng
bộ binh quy mô lớn luôn bị Đại sứ Taylor và Bộ trưởng
McNamara phản đối, ngày 20/4/1965, Tổng thống Johnson vẫn
thể theo yêu cầu của Tổng chỉ huy Westmoreland và các tham
mưu trưởng liên quân, lệnh cho Sư đoàn không vận 173 lên
đường; nâng lực lượng trên bộ của Mỹ ở miền Nam Việt Nam
từ 35.000 lên hơn 80.000, đồng thời chấp nhận đề nghị của Hội
đồng tham mưu liên quân mở rộng các chiến dịch không kích
miền Bắc, trừ các khu vực Hà Nội - Hải Phòng - Phúc Yên, ít
nhất trong vòng nửa năm.
Từ nhiều nguồn của mạng tình báo chiến lược, những tin tức
trên đây dần dần giúp cho cơ quan tham mưu Tổng hành dinh
của ta nhận thức ngày càng rõ quá trình chuyển hướng chiến
lược của đế quốc Mỹ.
63