Page 64 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 64
miền Bắc tùy thuộc vào sự chỉ đạo của Nhà Trắng, với kịch bản
có thể thay đổi bất cứ lúc nào. Kịch bản này sẽ cho phép Mỹ
quyền tự do lựa chọn bất cứ thời điểm nào để có thể tiếp tục
chiến tranh hay không, leo thang hay không, tăng tốc hay không.
Chủ trương của tổng thống đã tạo thêm sự rạn nứt trong các
quan chức Nhà Trắng và Lầu Năm Góc, cụ thể nhất là giữa Bộ
trưởng Bộ Quốc phòng McNamara - người tán thành chủ trương
leo thang từng bước đánh phá miền Bắc - với trợ lý của ông ta
là John McNaughton. Mc Namara trực tiếp tham gia và đưa ra
những chỉ dẫn cho các chiến dịch ném bom nên dư luận lên án
ông ta là tác nhân chủ yếu khuyến khích các chiến dịch đánh
phá miền Bắc. Trong khi đó và đã từ lâu McNaughton kiên trì ý
kiến cho rằng việc ném bom đánh phá miền Bắc là hết sức phi
lý và nguy hiểm. Việc làm đó không đem lại bất cứ điều gì có lợi
mà sẽ chỉ đưa nước Mỹ dấn sâu vào một cuộc chiến tranh với
chiều hướng ngày càng khó khăn hơn. Tình hình sẽ trở nên tồi
tệ nếu nước Mỹ cố gắng tiếp tục một nỗ lực đen tối và sẽ còn tồi
tệ hơn nữa nếu tiếp tục leo thang. Việt Nam không phải là nơi
để cắm lá cờ của nước Mỹ.
Nếu Đại sứ Taylor và Bộ trưởng McNamara không phản đối
việc dùng không quân đánh phá miền Bắc thì hai người lại
quyết ngăn chặn việc quân Mỹ trực tiếp tham chiến trên chiến
trường. Họ lên án mạnh mẽ việc Tổng thống Johnson đưa lực
lượng chiến đấu bộ binh vào miền Nam Việt Nam. Nhưng cuối
cùng họ cũng buộc phải chấp nhận triển khai hai tiểu đoàn lính
thủy đánh bộ do Tổng thống - Tổng Tư lệnh cho đổ bộ vào Đà
Nẵng ngày 8/3/1965. Để tránh sự phản ứng tạo thêm sự rạn nứt
giữa tổng thống và các cố vấn thân cận nhất (Đại sứ Taylor, Bộ
trưởng McNamara và cả Ngoại trưởng Dean Rusk), Tổng thống
Johnson nhấn mạnh trong chỉ lệnh là hai tiểu đoàn vừa đổ bộ
chỉ hạn chế trong nhiệm vụ bảo vệ căn cứ không quân Đà Nẵng.
62