Page 130 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 130

Xuân Thủy gợi ý, một học sinh khoá 1 Quân chính Tân Trào mới
                           viết một bài ôn lại những kỷ niệm về  Ông  già làm ruộng  ở Tân
                           Trào, đăng mấy số liền trên báo Cứu quốc tháng 8/1946. Có thể đó
                           là một trong những trang hồi ký sớm nhất viết về Cụ Hồ. Tất
                           nhiên khi viết, tác giả bài báo đã biết ông Cụ là ai!
                              Xin trở lại câu chuyện ông Giáp ở Tân Trào.

                              Từ cuối tháng 3, để “ổn định hậu phương” sau khi hất cẳng
                           Pháp, bọn cầm  đầu quân Nhật luôn  phái những  đơn vị nhỏ  đi
                           tuần tiễu  và càn quét tại nhiều châu,  huyện trong vùng giải
                           phóng Việt Bắc và thường bị quân ta chặn đánh. Nhiều trận phục

                           kích diễn ra ở Đèo Khế - đường Thái Nguyên - Tuyên Quang -
                           không xa trung tâm  Tân Trào.  Vùng thường xuyên xảy ra các
                           trận chiến đấu giữa Giải phóng quân và quân Nhật là vùng Chợ
                           Chu và dọc đường số 3 - Thái Nguyên - Bắc Kạn và dọc bờ sông

                           Chảy từ Yên Bình đến Đoan Hùng, phía nam thị xã Tuyên Quang.
                           Hạ tuần tháng 6, có tin địch huy động một lực lượng lớn, sắp tiến
                           công vào căn cứ Tân Trào - Hồng Thái. Có ý kiến đề nghị Cụ Hồ
                           tạm di chuyển sâu vào rừng để đảm bảo an toàn. Nhưng Cụ nói:

                           “Địch không thể vào tới đây nếu ta quyết tâm chiến đấu và biết tổ
                           chức đánh chặn chúng lại, mặc dù lực lượng ta rất nhỏ”. Và Cụ
                           vẫn  ở lán  Nà Lừa, không di chuyển. Ông Giáp chỉ thị cho ông
                           Trần Thế Môn chỉ huy đơn vị Giải phóng quân bảo vệ căn cứ chọn

                           địa hình có lợi, kiên quyết chặn địch, nhất là ở Đèo Chắn trên con
                           đường duy nhất địch phải đi qua từ huyện lỵ Sơn Dương vào Tân
                           Trào,  đồng thời chỉ  đạo việc tổ chức nhân dân  làm vườn không
                           nhà trống và tạm sơ tán sâu vào rừng. Giải phóng quân kiên trì

                           bình tĩnh chờ đợi và chỉ nổ súng khi quân Nhật lọt vào trận địa
                           phục kích. Bị đánh bất ngờ, địch dựa vào hỏa lực mạnh cố đẩy lùi
                           quân ta  nhưng cuối cùng  phải rút  chạy về hai  hướng Tuyên
                           Quang và Thái Nguyên.



                           128
   125   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135