Page 152 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 152

vấn đề đặc quyền ở Đông Dương. Cụ dự kiến phong trào giải phóng
                           dân tộc Việt Nam sắp phải đương đầu với bộ ba cường quốc Anh -
                           Pháp - Trung Hoa Tưởng Giới Thạch...
                              Cuối buổi nói chuyện, Pátti hy  vọng rằng Mỹ sẽ xem xét lại
                           tình hình Đông Dương dưới ánh sáng của các sự kiện mới. Viên sĩ
                           quan Mỹ ra về với sự cảm nhận sâu sắc một mong muốn mãnh liệt,

                           một ý chí quyết tâm và một tinh thần lạc quan của Cụ Hồ “muốn
                           giải thoát đất nước khỏi ách đô hộ của nước ngoài”.
                              Chiều tối hôm  đó, qua trung  gian là Pátti,  Xanhtơny ngỏ ý
                           muốn gặp Cụ Hồ. Cụ trả lời sẽ cử ông Giáp đến gặp nếu có Pátti đi
                           cùng. Cuộc gặp gỡ diễn ra 10 giờ ngày hôm sau, 27/8, giữa một bên
                           là Võ Nguyên Giáp - Dương Đức Hiền với một bên là Xanhtơny, có
                           Pátti tham dự. Sau này cuộc đối thoại được Pátti ghi lại khá chi

                           tiết trong cuốn sách của mình.
                              Ngay từ đầu cuộc đối thoại, Pátti đã nhận thấy “tài ngoại giao
                           của người Pháp chắc chắn đang ở trong chiều hướng suy tàn tầm
                           thường nhất”. Mặc dầu đã cố gắng tỏ ra lịch sự, Xanhtơny vẫn lên
                           giọng phủ đầu bằng “một bài diễn văn gia trưởng” phê phán cách

                           xử sự của người Annamít đã làm cho thế giới nghĩ rằng sự có mặt
                           của Pháp  ở  Đông Dương từ lâu  không còn  được mọi người hoan
                           nghênh nữa. Xanhtơny còn báo cho phía Việt Nam biết rằng ông ta
                           “sẽ theo dõi một cách cảnh giác các hoạt động của cái gọi là Chính
                           phủ lâm thời và sẽ tự mình đánh giá công sức của các nhân viên
                           Chính phủ đó trong việc cai trị Đông Dương sau chiến tranh”.
                              Pátti rất đỗi ngạc nhiên về sự tự kiềm chế tuyệt đối của ông

                           Giáp. Trước một giọng trầm bổng, những danh  từ nhẹ nhàng
                           nhưng sặc mùi gia trưởng của Xanhtơny, ông có thể bỏ cuộc họp ra
                           về bất cứ lúc nào, nhưng ông  đã không làm như vậy. Bằng một
                           tiếng Pháp hoàn hảo, ông Giáp nói ông  đến  đây không phải  để
                           nghe diễn thuyết mà cũng chẳng phải biện minh cho các hoạt động

                           của nhân dân Việt Nam. Ông đến thể theo lời mời của người mà


                           150
   147   148   149   150   151   152   153   154   155   156   157