Page 465 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 465
qua trận địa phục kích của ta nhưng bộ đội ngủ say, không có
cảnh giới nên bỏ lỡ thời cơ diệt địch. Ngày 29/3, Bộ Chỉ huy chiến
dịch quyết định chuyển sang tiến công Mạo Khê, cũng là một vị
trí quan trọng trên đường số 18, ở giữa Uông Bí và Đông Triều,
đồng thời chuẩn bị đánh viện từ Đông Triều, Quảng Yên hoặc
Thủy Nguyên đến ứng cứu cho Mạo Khê.
Trong khi đó, về phía địch, chiều 29/3 Xide tập trung binh lực
ở Phả Lại, với phán đoán Mạo Khê chắc chắn bị quân ta tiến công.
Từ Phả Lại, phải vượt thêm 30 km trong điều kiện không thuận lợi
về thời tiết , nhưng cuối cùng Xide cũng triển khai được Sở Chỉ
1
huy và đưa được một phần binh lực đến Đông Triều ngày 30/3.
Pháo của hải quân đã triển khai dọc sông Đá Bạc. Một tiểu đoàn
và đại đội dù từ Đông Triều tiến ra Mạo Khê phố. Trận địa của bộ
đội ta phục kích đánh viện bố trí quá xa, địch đi lọt. Trước tình
hình địch ở Mạo Khê phố đã thay đổi, Bộ Chỉ huy chiến dịch quyết
định không đánh tiếp vị trí này nhưng mệnh lệnh không đến kịp
nên đêm 30/3, Trung đoàn 36 vẫn tiến công vào một mục tiêu vừa
được tăng cường 4 đại đội. Trận đánh diễn ra quyết liệt. Một bộ
phận quân địch sống sót chạy vào nhà thờ, lợi dụng chiều cao của
tháp chuông phát huy các loại hỏa lực chặn bước tiến của quân ta.
Sáng ngày 31 ta phải lui quân sau khi xe cơ giới địch chở thêm một
số viện binh theo đường số 18 đến tăng cường cho Mạo Khê.
Trong khi đó trận đánh Mạo Khê mỏ của 209 kéo dài. Các trận
chiến đấu trở nên hết sức ác liệt không chỉ vì quân trên bộ mà
pháo hạm địch dọc sông Đá Bạc, được máy bay Moran hiệu chỉnh
hỏa lực, đã yểm trợ đắc lực cho địch phòng giữ Mạo Khê. Trở lại
______________
1. L. Bôđa viết: “Đối với tàu xe của quân Pháp, thiên nhiên là trở ngại
trực tiếp... Đường sá ngập bùn, gần như không đi được. Để vươn tới, chỉ
có con đường số 18, nơi mà xe GMC luôn bị sa lầy và sông Đá Bạc, một
dòng nước đặc quánh khiến tàu LST phải nhích từng bước”.
463