Page 463 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 463
1
đành chờ đợi . Trong khi đó thì tại Pari, đọc những tin tức về tình
hình chiến sự (mà Đờlát cho là “chua như dấm”), Tổng Chỉ huy nói
với mọi người: “Phải về thôi”. Ngày 26/3, Đờlát và đoàn tùy tùng
lên máy bay trở về Đông Dương. Trên máy bay, nghiên cứu bản đồ
và hỏi ý kiến các tướng lĩnh về khả năng diễn biến của chiến cuộc,
không một ai có ý kiến. Đờlát nói: Thật khó chấp nhận cách đánh
của quân Việt. Không phù hợp với những gì thông thường... Thế
nhưng đừng nghĩ rằng họ ngu dốt. Cái họ đang sáng tạo ra là cái
gì vậy?
Có mặt ở Hà Nội đêm 28/3, Đờlát phát hiện một điều: Mạo Khê
là một nơi đường số 18 bị kẹt giữa thượng nguồn sông Đá Bạc với
đất liền. Nơi đó - khu bản lề giữa đồng bằng và những triền núi - chỉ
có vài trăm lính. Sau khi diệt Mạo Khê, quân Việt sẽ tiến công
Đông Triều rồi Phả Lại (Pháp gọi là Sept Pagodes). Đờlát tin chắc
rằng ông Giáp định mở đường để triển khai lực lượng xuống phía
______________
1. Phóng viên chiến trường sau này trở thành nhà nghiên cứu lịch sử
quân sự Luyxiêng Bôđa viết trong cuốn Lịch sử chiến tranh Đông Dương:
“Nhiều bốt bị chiếm dọc sông Đá Bạc mà không ai làm gì được. Trong một
đêm quân địch xuyên một “lỗ hổng” khoảng 30 km trên đường số 18...
Tình hình nghiêm trọng, đòi hỏi phải có một quyết định, thế nhưng cả
Đờ Linarét và Xalăng cũng không còn tin ở mình. Họ vẫn chưa thấy rõ ý
đồ của ông Giáp và tự hỏi: “Cạm bẫy ở đâu, làm sao để khỏi rơi vào đó?”.
Các ban tham mưu lúng túng ghê gớm, các Phòng Nhì (Tình báo), Phòng
Ba (Tác chiến) vẫn giẫm chân tại chỗ. Người ta sợ vua Giăng (tức Đờlát -
T.G.) hơn cả quân Việt. Vì ai dự kiến được phản ứng của Đờlát trước
những biện pháp áp dụng trong khi ông ta vắng mặt? Khi về, có nhiều
khả năng ông cho những biện pháp ấy là không đúng và ông ta sẽ rất
giận dữ... Kết luận cuối cùng được đặt ra là: Chúng ta đừng làm gì cả,
nhất là đừng gửi quân tăng cường cho đường số 18, không nên dấn thân
vào con đường đó. Mục đích của ông Giáp là kéo lực lượng của chúng ta
vào ngõ cụt ấy để đánh chỗ khác. Đừng để bị đánh lừa. Chỉ có mấy vị trí
bị hạ, không nên đưa quân đi cứu. Kiên trì chờ Đờlát trở về để ông ấy
quyết định và chịu trách nhiệm”.
461