Page 466 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 466
thủ đoạn cuối cùng như ở Vĩnh Yên mấy tháng trước, địch tái diễn
những trận ném bom napal. Về tinh thần chiến đấu của bộ đội ta
trong hai trận Mạo Khê, Bôđa viết:
Những ngọn lửa màu da cam chuyển thành những cụm khói.
Mặt đất âm u càng đen xám vì bị đốt cháy. Nhìn bề ngoài, theo
logic không thể có bộ đội ở đấy nữa, có lẽ đã thành tro hoặc những
mảnh bụi gió tung lên. Thế nhưng, ai biết được vẫn còn quân
chính quy dưới hầm hố, sẵn sàng chiến đấu. Kinh nghiệm cho
thấy, quân Việt vẫn luôn sống sót, rất kiên định ngay cả trong
những trường hợp xem như đã tan tác hết. Tất cả người và vũ khí
không chết nhưng làm như chết, ẩn nấp trong lòng đất với nghệ
thuật bảo vệ mình trong những tình huống hiểm nghèo bằng cách
vùi mình vào bất cứ đâu, hang hốc, bùn, nước và cả than đá nữa.
Bằng mọi cách, những người tưởng như “bị tiêu diệt” luôn xuất
hiện trở lại để tiêu diệt đối phương, khiến máy bay và pháo lớn của
hải quân - với những đợt bom dội dữ dội - mới mở được đường cho
lính dù tháo chạy từ Mạo Khê mỏ sang Mạo Khê phố.
Một giờ sáng (31/3), giờ nguy hiểm. Sau khi chuẩn bị chu đáo
từ chập tối hôm trước, quân Việt lại lao vào mồi. Cả thị trấn bỗng
nhiên biến thành địa ngục. Đại liên, súng cối, pháo, đồng loạt nhả
đạn. Có những tiếng nổ vang hơn của bộc phá. Khắp nơi, những
ngọn lửa bùng lên, thiêu trụi nhà cửa. Quân Việt đồng thời tiến
công ba phía, chẳng bao lâu thị trấn Mạo Khê đầy đám người cuồng
nhiệt lao vào mọi nơi, mọi góc, tiến công lính dù nấp sau những bức
tường đổ. Nhưng rồi dưới hỏa lực của 20 khẩu pháo 105 mm đặt ở
Đông Triều, những người chống giữ “trụ lại được” trước đợt tiến
công mới vừa bị chặn đứng của đối phương.
Cả hai trận Mạo Khê phố và Mạo Khê mỏ đều không thành,
quân ta phải rút lui với nhiều thương vong, cũng là lúc Xide tiếp
tục đưa thêm viện binh đến, dưới sự yểm trợ của máy bay và pháo
464