Page 542 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 542
thì cho bộ đội nghỉ, không nên dùng nhiều lực lượng, tránh những
trận tiêu hao, tránh điều động nhiều làm bộ đội mệt mỏi.
3- Thời gian không nhất thiết là trong tháng 1/1952, có lợi thì
có thể kéo dài để giữ chủ lực địch ở hướng này, tạo điều kiện để
địch hậu có đủ thời gian phát triển và củng cố. Bác Hồ dặn thêm:
Ngay lúc này, cần chuẩn bị trước kế hoạch, nếu địch rút Hoà Bình
thì ta khuếch trương cả về quân sự và chính trị như thế nào”.
Như vậy là “ở nhà” cũng đã dự kiến tình huống địch rút chạy
khỏi Hoà Bình. Chủ trương của Bộ Chỉ huy chiến dịch hoàn toàn
phù hợp với ý chỉ đạo của Trung ương và Cụ Hồ. Hoạt động của
chủ lực từ đầu tháng 1 đã tập trung vào những trận đánh nhỏ
nhưng rất đa dạng, nhằm tiếp tục tiêu hao địch trong thị xã Hòa
Bình và trên đường số 6. Từ kinh nghiệm ngày 7, chỉ vài ngày sau,
một tổ biệt kích của Trung đoàn 36 lại bí mật luồn sâu dùng bộc
phá diệt máy bay địch trên sân bay. Cả đường bộ và đường không
của địch đều không ngừng bị uy hiếp, không những do các trận
phục kích các đoàn xe trên con đường huyết mạch của địch mà
quân ta còn tăng cường bao vây thị xã, phá hoại và quấy rối
thường xuyên trên đường số 6 và dùng pháo khống chế sân bay
làm cho tập đoàn cứ điểm của địch trong thị xã Hoà Bình càng
thêm bị cô lập. Quân bình cứ vài ba ngày, quân ta lại đánh được
một trận nhỏ hoặc vừa, tiêu hao tiêu diệt một bộ phận địch, phá
hủy một vài xe cơ giới, có khi hạ được cả máy bay địch.
Trải qua ba tuần hoạt động nhỏ, ngày 27/1, đúng ngày 1 Tết,
Bộ Chỉ huy chiến dịch quyết định kết thúc đợt 3.
Ngày 30/1, tổng hợp tình hình sau hai tháng hoạt động, Đại
tướng Võ Nguyên Giáp đánh giá tình hình địch và phán đoán âm
mưu sắp tới của chúng như sau: “Mặc dầu địch cố gắng nhiều, cách
đối phó của chúng càng ngày càng lúng túng, bị động, phân tán,
chứng tỏ chúng bị bất ngờ vì sự hoạt động mạnh của ta trên cả hai
mặt trận trong một thời gian khá lâu. Trong việc đối phó này, địch
540