Page 537 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 537
trận tiến công vị trí Đầm Huống (của Trung đoàn 66 - Đại đoàn 304)
lại đều không thành công. Pheo là vị trí rất quan trọng trên đường
số 6, phía bắc thị xã Hoà Bình chừng 6 km. Nếu cụm cứ điểm này
bị tiêu diệt thì tập đoàn cứ điểm trong thị xã Hoà Bình sẽ bị cô lập,
tạo điều kiện cho ta đánh lớn, làm thay đổi cục diện chiến dịch.
Chính vì trận tiến công cứ điểm Pheo là trận chính trong đêm mở
màn đợt 3 nên Bộ Chỉ huy chiến dịch giao nhiệm vụ quan trọng
này cho Trung đoàn 102, đơn vị có truyền thống và kinh nghiệm
đánh công kiên. Nhưng vì sao trận đánh quan trọng này không
thành công?
Về phía đại đoàn, sau này trong hồi ký Trưởng thành trong
chiến đấu, ông Vương Thừa Vũ viết: “Khi chiến thắng, nhất là lúc
đang chiến thắng dồn dập, đánh đâu được đấy, người ta dễ bị “say”
đi đến chủ quan khinh suất. Nhìn địch chỉ thấy chúng hoang mang
mất tinh thần mà không thấy chúng ngoan cố. Nhìn ta chỉ thấy
thuận lợi, không thấy khó khăn. Trước khi nổ súng, mọi người cho cứ
điểm Pheo tuy mạnh, song Trung đoàn Thủ đô có thừa khả năng diệt
gọn. Nhận định này hoàn toàn đúng, nhưng từ cái không sai ấy lại đi
đến cái sai khác, đi đến những thiếu sót về tổ chức chỉ huy - thiếu tỉ
mỉ, cụ thể, thiếu thận trọng trong công tác chuẩn bị chiến đấu.
Kiểm điểm trận Pheo, chúng tôi kết luận đây là một trận “tiền
duyên nhập nhằng, tung thâm rối loạn” suốt trận đánh sai với yêu
cầu hình thái chiến thuật là phải đánh ở nhiều hướng, nhiều mũi,
phải biết “chiếm cao vi lợi”, triệt để tận dụng giá trị chiến thuật
của địa hình. Tất nhiên không phải chúng tôi không biết đánh giá
thế nào là đúng, song có điều là chủ quan đơn giản, điều tra đại
khái qua loa, nên hiểu địch không đúng, chẳng khác nào như ta
chép sai đầu đề bài toán thì tìm sao cho ra đáp số đúng được”.
Trong thư đề ngày 10/1 gửi thủ trưởng và Đảng ủy Trung đoàn 102,
Chỉ huy trưởng chiến dịch Võ Nguyên Giáp gợi ý anh em suy
nghĩ: “Lần thứ nhất, ở Ba Trại, các đồng chí không làm tròn
535