Page 538 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 538
nhiệm vụ, bỏ qua một cơ hội hiếm có để tiêu diệt địch. Lần thứ hai,
trên đường số 6, các đồng chí lại không làm tròn nhiệm vụ, làm
ảnh hưởng lớn đến phát triển của chiến dịch. Vì sao đơn vị tinh
nhuệ của chúng ta lần này lại kém như vậy, kém trong khi các đơn
vị bạn đều thắng, trong khi khắp các mặt trận đều thắng?
Có phải vì chiến sĩ và cán bộ thiếu anh dũng hay không?
Không phải. Có phải vì chiến sĩ và cán bộ kém về chiến thuật, kỹ
thuật hơn trước hay không? Cũng không phải. Có phải vì điều kiện
chiến trường khó, hay nhiệm vụ cấp trên giao quá sức của mình
hay không? Cũng không.
Theo tôi nhận xét thì nguyên nhân chính là vì cán bộ ỷ lại vào
tài năng của mình nên coi thường nhiệm vụ, do đó sinh ra chủ
quan và kém tỉ mỉ, đại khái lúc đặt kế hoạch, thi hành thì thiếu
kiểm tra đôn đốc”.
Về cấp chiến dịch, Chỉ huy trưởng Võ Nguyên Giáp cũng thấy
có phần trách nhiệm của Bộ Chỉ huy trong thất bại của trận tiến
công cứ điểm Pheo, cụ thể là quá tin vào truyền thống của đại
đoàn, tin vào khả năng và kinh nghiệm đánh công kiên của trung
đoàn nên đã thiếu kiểm tra đôn đốc, thiếu tăng cường chỉ đạo các
cơ quan Bộ Chỉ huy theo dõi giúp đỡ cụ thể Trung đoàn 102 trong
trận đánh quan trọng này. Trong quá trình chuẩn bị, Bộ Chỉ huy
chú ý đến trận đánh của Trung đoàn 36 vào trận địa pháo binh
của tập đoàn cứ điểm Hoà Bình nhiều hơn vì đây là một nhiệm vụ
mới mẻ, bộ đội phải luồn sâu vào thị xã. Trung đoàn 36 được chuẩn
bị rất chu đáo nên đã thành công.
Trận tiến công của ta vào vị trí Pheo không thành nên kế
hoạch đánh viện trong đợt 3 cũng không thành. Mặc dù vậy, vào
đầu tháng 1 này các phóng viên Pháp và nước ngoài theo dõi chiến
trường Hoà Bình cho rằng quân Pháp đã ở vào “tình thế tồi tệ”.
Sau này, trong hồi ký, Tướng Xalăng cũng thừa nhận rằng cách
đánh của đối phương trên cả hai hướng (đường số 6 và tập kích
536