Page 881 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 881
của địch là trên địa bàn rừng núi, nơi binh lực địch phân tán, sơ
hở, địa hình không những không cho phép chúng phát huy đầy đủ
tính năng chiến, kỹ thuật của các loại binh khí lớn (phi cơ, pháo
binh) mà còn hạn chế khả năng cơ động lực lượng tăng viện quy
mô lớn của địch. Chiến trường rừng núi lại là nơi bộ đội chủ lực
của ta có thể dựa vào thế “rừng che bộ đội, rừng vây quân thù” để
phát huy đầy đủ cách đánh sở trường của mình, thường là đánh
đêm, kết thúc trận đánh và lui quân trước khi trời sáng.
Tuy nhiên, không phải trong mọi trường hợp ta đều đánh giá
đúng tương quan lực lượng, đều nắm vững phương châm “tránh
chỗ mạnh, đánh chỗ yếu” khi chọn hướng tiến công chiến lược. Đó
là vào xuân - hè năm 1951.
Sau thắng lợi vượt mức kế hoạch của Chiến dịch Biên giới,
trong chỉ đạo chiến lược đã bộc lộ tư tưởng chủ quan nóng vội,
đánh giá thấp địch, cho rằng thắng lợi đã đến gần nên đã mở liền
ba chiến dịch ở trung du và đồng bằng Bắc Bộ . Cả ba chiến dịch
1
đều không đạt yêu cầu chiến lược đề ra. Điều đáng chú ý là sau
chiến dịch đầu tiên (Chiến dịch Trần Hưng Đạo trên địa bàn Vĩnh
Yên cuối tháng 12/1950 đầu tháng 1/1951) ta chậm phát hiện đầy
đủ và sâu sắc đặc điểm địa hình trung du, chậm thấy tình hình
địch đã có nhiều thay đổi, không còn như kẻ địch trong chiến dịch
trước. Chiến trường trung du địa hình tương đối bằng phẳng, với
những đồi thấp, cây lúp xúp, là chiến trường mà địch không gặp
trở ngại trong việc phát huy cao độ tính năng, tác dụng và uy lực
của máy bay, pháo binh, cơ giới và khả năng điều động rất nhanh
______________
1. Sau này, qua hồi ức Đường tới Điện Biên Phủ, Đại tướng Võ
Nguyên Giáp kể lại rằng, sau Hội nghị tổng kết Chiến dịch Biên giới, ba
ông Trần Canh, Vi Quốc Thanh và Võ Nguyên Giáp ngồi trước tấm bản
đồ trải rộng, thấy quãng đường Cao Bằng - Hà Nội dài chừng 200 km,
ông Trần Canh cho rằng với đà này chỉ cần một năm, qua ba chiến dịch là
có thể giải phóng Thủ đô. Rõ ràng là cả bạn và ta đều chủ quan, nóng vội.
879