Page 878 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 878
tiễu phỉ và chuẩn bị cơ sở chính trị làm địa bàn đứng chân cho
chủ lực của khu vào mở chiến dịch. Một ví dụ khác là vào đầu
năm 1954, sau khi quyết định thay đổi cách đánh ở Điện Biên
Phủ, Tổng Tư lệnh đã trực tiếp giao nhiệm vụ và cử đoàn cán bộ
quân nhu đuổi theo 308 khi đại đoàn được lệnh cấp tốc lật cánh
sang chiến trường Lào, nhằm giúp đại đoàn giải quyết vấn đề
hậu cần tiếp tế, trong điều kiện hành quân cấp tốc, chiến trường
xa, ngôn ngữ bất đồng, dân cư nước bạn thưa thớt trên vùng cao.
Việc đó đã thiết thực tạo thêm điều kiện thuận lợi cho đại đoàn
nhanh chóng đánh sập hành lang chiến lược dọc sông Nậm Hu
rồi lại nhanh chóng trở về với đội hình của toàn quân trong
Chiến dịch Điện Biên Phủ.
Ngoài việc theo sát quá trình diễn biến của các chiến dịch của
các khu và trung đoàn để kịp thời góp ý kiến chỉ đạo (thường qua
hệ thống phái viên đốc chiến của bộ phái xuống), một vấn đề mà
Tổng Tư lệnh đặc biệt quan tâm là chỉ đạo việc tổng kết rút kinh
nghiệm sau mỗi chiến dịch, coi đó là một bước rất cần thiết cho
bước trưởng thành của cán bộ và bộ đội cũng như các cơ quan quân
sự Tổng hành dinh. Trong chỉ đạo rút kinh nghiệm, Tổng Tư lệnh
thường hướng dẫn việc biểu dương những trận đánh hiệu suất cao,
những sáng tạo trong tổ chức, chỉ huy của cán bộ, đồng thời ông
cũng rất nghiêm khắc đối với những trận đánh mạo hiểm, kết quả
“được không bù mất”, như các trận Phủ Thông (1948), sông Lô
(1949), Nghĩa Đô, Phố Lu (1950).
Thực tế đã chứng minh, các chiến dịch nhỏ trong những năm
1948 - 1950, với sự chỉ đạo chặt chẽ của Tổng Quân ủy và của Tổng
Tư lệnh Võ Nguyên Giáp từ khâu chuẩn bị cho đến khi chiến dịch
kết thúc, có tầm quan trọng đặc biệt đối với từng bước tiến vững
chắc, càng đánh càng mạnh, càng trưởng thành của bộ đội chủ lực
của bộ và của khu trên bước đường từ du kích tiến lên chính quy.
876