Page 335 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 335
Mấy ngày sau, chị Sáu Trung đưa tôi đến Bệnh viện Phụ sản ở
thị xã Vĩnh Long. Ông Sáu Hoa từ Sài Gòn tự lái xe đến đây rước tôi
về Sài Gòn, đưa tôi vào bệnh Chợ Rẫy và nhờ ông Tiến, Phó Giám
đốc Bệnh viện Chợ Rẫy, là bạn quen của ông Sáu Hoa, điều trị cho
tôi. Sau hơn hai tháng tôi ra viện, ông Sáu Hoa đưa tôi về nhà cơ sở
của ông. Tôi gọi ông chủ nhà là chú Tám. Chú Tám làm thợ mộc, quê
ở Quảng Nam, sát vách nhà chú có một ông thầy đông y hằng ngày
chữa bệnh cho tôi. Việc ăn ở và thuốc men cho tôi đều được ông bà
Sáu Hoa lo lắng chu đáo.
Khi tôi sắp hết bệnh, ông Sáu Hoa kêu tôi đi làm giấy tờ. Do tôi
còn hộ khẩu tại nhà ông Sáu Hoa, nên không khó khăn gì, không
những tôi được cảnh sát xã Bình Hòa của địch giúp đỡ làm xong giấy
căn cước mà còn được tạo mọi thuận lợi để lên Trung tâm Quang
Trung xin giấy để miễn đi quân dịch.
Đầu năm 1970, được tin tôi hết bệnh, chú Sáu gợi ý ông Sáu
Hoa tìm cách mua nhà làm nơi bán vật liệu xây dựng tại thị xã Vĩnh
Long để đưa tôi về đứng chân hợp pháp phục vụ công tác của Thành
ủy sau này. Nhưng cuối năm 1970, chú Sáu được đưa về làm Bí thư
Khu ủy Tây Nam Bộ nên không thực hiện phương án đó. Chú cho
chị Sáu Trung lên rước tôi về đơn vị. Chị Sáu hẹn đón tôi tại bến
xe Cần Thơ rồi hai chị em đi xe đò về Hộ Phòng (khoảng giữa Cà
Mau và Bạc Liêu), từ đó có người đón vào Cây Tàng, xã Quách Văn
Phẩm, huyện Đầm Dơi, tỉnh Bạc Liêu, cơ quan Khu ủy đang đóng
ở đó.
Tôi về nhận nhiệm vụ Trưởng ban Hậu cần của đơn vị (lúc tôi đi
trị bệnh, đồng chí Mười Hùng thay). Nhờ có ông Sáu Hoa ở Sài Gòn,
tôi bố trí mua sắm được nhiều phương tiện thủy động cơ, cũng như
thuốc men và các nhu yếu phẩm khác phục vụ cơ quan.
Tình hình T3 (Tây Nam Bộ) sau Mậu Thân gặp nhiều khó khăn,
trong khi quân địch tập trung lực lượng chiếm đóng khắp nơi, nhưng
333