Page 678 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 678
Tôi đưa cho Trịnh Công Sơn bao thuốc lá VITAB và nói: “Sơn cứ
hút một điếu thuốc là tôi chuẩn bị xong thôi”.
- Tuyệt quá, Sơn đang hết thuốc, buồn ngủ gặp chiếu manh.
Châm xong điếu thuốc, Sơn nói tiếp:
- Sơn trả lại anh Ba chiếc xe đạp và chiếc phong bì này. Sơn
cũng định mượn anh Ba số tiền này để mua vé tàu về Sài Gòn,
nhưng ngày mai lại được về Sài Gòn cùng các anh nên Sơn không
phải dùng số tiền này nữa.
Khoảng 10 giờ đêm, thu xếp mọi việc xong xuôi, tôi cùng Trịnh
Công Sơn đi dạo ven bờ Hồ Tây. Sợ Trịnh Công Sơn bị lạnh nên tôi
đưa anh một chiếc áo khoác. Đêm cuối thu, trời mát, gió nhẹ, cảnh
sắc Hồ Tây thật đẹp. Bên kia hồ là đường Cổ Ngư, vẫn thấp thoáng
đèn pha ôtô xuôi ngược, phố xá vẫn nhộn nhịp. Chúng tôi đi bên
nhau lặng lẽ, chỉ có tiếng gió và sự lạo xạo của sỏi cuộn dưới đế giày.
Bỗng một chiến sĩ cảnh vệ tiến gần đến chỗ chúng tôi hỏi:
- Chú Ba à?
- Có gì thế?
- Chúng cháu có nhiệm vụ kiểm soát chặt chẽ mọi mục tiêu di
động để đảm bảo an toàn cho khu vực này nên cháu đề nghị với hai
chú ngồi một chỗ để nói chuyện có được không?
- Sao lại không? Nhưng mà này, có được hút thuốc không đấy?
- Thuốc thì các chú cứ hút thoải mái.
Chúng tôi tìm một chiếc ghế ximăng, hướng mặt ra Hồ Tây và
ngồi nói chuyện. Tôi có ý chờ Trịnh Công Sơn khai mào trước để xem
anh muốn nói về chuyện gì, nhưng anh có vẻ suy nghĩ về một điều gì
đó và yên lặng không nói. Tôi đành phải nói trước.
- Tôi muốn hỏi Sơn vài điều về ca khúc “Hà Nội mùa thu” có
được không?
- Tất nhiên là được, anh Ba cứ hỏi đi.
- Về giai điệu tôi không biết gì mà hỏi, nhưng thấy rất thích nên
không có gì cần hỏi. Sơn lần đầu tiên đến Hà Nội đúng vào dịp kỷ niệm
676