Page 126 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 126

Phần I: ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC                                                                       ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 riêng dân tộc Việt Nam của anh mà tất cả các dân tộc bị áp   phép ra báo. Tôi phải đến tòa án và các bàn giấy của Pháp
 bức trên toàn thế giới. Anh có lòng tin mãnh liệt ở thắng lợi   để  làm  mọi  thủ  tục  cần  thiết  và  cuối  cùng  thì  xin  được
 cuối cùng và anh cho rằng muốn giải phóng dân tộc phải làm   phép ra báo Người cùng khổ. Hội không có nhiều tiền để ra
 cách mạng, không có con đường nào khác. Tôi có cảm tưởng:   báo. Chúng tôi tìm được chỗ in báo. Đấy là một nhà in tư
 ở anh, ý nghĩa đấu tranh giải phóng dân tộc luôn luôn khắc   nhỏ bé ở phố Croátxăng và sung sướng biết bao, tờ báo
 sâu trong tâm trí anh và quán triệt suốt cuộc đời của anh. Một   của chúng tôi đã ra đời. Đấy là một tờ báo khổ to, tên báo
 lần  nghe  tin  thực  dân  Pháp  khủng  bố  tàn  sát  nhân  dân  ở   bằng chữ Ả Rập đặt bên trái và bên phải là tên báo bằng
 Đahômây, tôi thấy anh căm phẫn, xúc động, đau đớn như   chữ Hán do anh Nguyễn viết. Giá báo là 25 xu một số. Địa
 chính việc đó xảy ra đối với nhân dân Việt Nam của anh. Anh   chỉ lúc đầu của báo là nhà số 16 đường Giắc Canlôm, sau
 là  một  con  người  đầy  tính  nhân  đạo  và  tinh  thần  quốc  tế.   đổi về nhà số 3 phố Mácsê Đê Phatriacsơ, nơi đóng trụ sở
 Không bao giờ thấy ở anh một nét nhỏ nào của sự ích kỷ. Và   của Hội liên hiệp các dân tộc thuộc địa.
 càng hoạt động, chúng tôi càng yêu thương nhau, càng thấy   Cách làm việc của tòa soạn báo Người cùng khổ rất tập
 các dân tộc thuộc địa phải đoàn kết với nhau chống kẻ thù   thể.  Chúng  tôi  không  có  ban  biên  tập  làm  việc  thường
 chung. Anh đã trở thành bạn thân và tin cậy của tôi.    xuyên  vì  mọi  người  chúng  tôi  đều  phải  sinh sống  hàng

 Hội liên hiệp các dân  tộc thuộc địa sống bằng đồng   ngày hoặc bận hoạt động nhiều việc khác. Mỗi kỳ ra báo
 tiền đóng góp của hội viên. Mỗi hội viên đóng góp cho   mỗi  người  đem  bài  viết  của  mình  đến.  Chúng  tôi  họp
 hội mỗi tháng ba phrăng Pháp, ngoài ra có những người   nhau lại, đọc chung, sửa chung, rồi bàn nội dung cho số
 hảo tâm ủng hộ tiền cho hội. Một hôm, chúng tôi, trong   sau. Sau khi đã chọn bài một cách tập thể, chúng tôi phân
 đó có anh Nguyễn Ái Quốc, nảy ra ý kiến nên ra một tờ   công người chịu trách nhiệm sắp xếp lại và lo lắng việc
 báo  của  hội.  Một  sáng  kiến  táo  bạo  nhưng  cũng  đẻ  ra   xuất  bản,  đem  bài  đi  nhà  in  chẳng  hạn.  Nhiều  lần  anh
 nhiều  vấn  đề  khó  khăn  cần  giải  quyết.  Sau  chúng  tôi   Nguyễn Ái Quốc được cử phụ trách chữa bài vở và xuất
 quyết  định  cứ  ra  báo. Chúng  tôi thảo  luận, đặt  cho  báo   bản nhiều số báo. Anh tốt và có tinh thần tương trợ, cho
 một cái tên: Người cùng khổ. Đấy là bước phát triển mới   nên có những lần đến lượt chúng tôi phải đi trông nom
 của Hội liên hiệp các dân tộc thuộc địa.   việc ra báo, nhưng chúng tôi bận việc hoặc mắc chuyện
 Chúng tôi phải thu xếp rất nhiều việc để ra được tờ   gia  đình,  anh  Nguyễn  đã  xung  phong  đi  làm  thay  cho

 báo. Tôi lúc đó làm nghề trạng sư  ở Pari, tôi hiểu pháp   chúng tôi. Đấy là một người bạn tốt, dịu dàng, đáng mến,
 luật nhà nước Pháp, cho nên anh em cử tôi làm giấy tờ xin   lo xa, yêu thương đồng đội, chịu khó giúp đỡ người khác.


    123       124
   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131