Page 195 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 195

phá sản, ngày càng cực khổ. Về chính trị, đế quốc Pháp thực hành chính sách
                      chính trị  chuyên  chế  với lối  cai  trị  trực tiếp bằng bộ  máy  công  chức  chuyên
                      nghiệp người Pháp, thâu tóm mọi quyền hành. Đứng đầu bộ máy cai trị ở Đông

                      Dương là một tên Toàn quyền người Pháp. Ở Nam Kỳ có Thống đốc, Bắc Kỳ có
                      Thống sứ, Trung Kỳ có Khâm sứ, mỗi tỉnh có một Công sứ đều là người Pháp.
                      Triều đình nhà Nguyễn chỉ đóng vai trò bù nhìn. Với bộ máy nhà nước thuộc địa
                      như vậy, chúng thẳng tay đàn áp, không cho dân ta một chút tự do, dân chủ nào.
                      Cùng với chính sách đàn áp dã man phong trào yêu nước, chúng còn dùng chính
                      sách chia để trị, chia nước ta thành ba kỳ với ba hình thức cai trị khác nhau
                      nhằm chia rẽ và gây hận thù giữa các dân tộc. Nhận định về chính sách “chia để
                      trị”, đồng chí Nguyễn Ái Quốc đã viết: “Chủ nghĩa thực dân Pháp không hề thay
                      đổi cái châm ngôn “chia để trị” của nó. Chính vì thế, một nước An Nam, một n-
                      ước có chung một dân tộc, chung một dòng máu, chung một phong tục, chung
                      một lịch sử, chung một truyền thống, chung một tiếng nói, đã bị chia năm xẻ
                           1
                      bảy” . Chúng còn bóp nghẹt quyền tự do, dân chủ, đàn áp dã man mọi hoạt động
                      yêu nước của nhân dân ta. Về văn hóa, xã hội, đế quốc Pháp thi hành chính sách
                      ngu  dân,  truyền  bá  văn  hóa  nô  dịch,  đồi  trụy,  phản  động,  khuyến  khích  đồi
                      phong bại tục, gây tâm lý tự ti, vong bản. Chúng tước hết mọi quyền sống của
                      con người, lập nhà tù nhiều hơn trường học. Chúng tìm mọi cách để ngăn chặn
                      ảnh hưởng của các trào lưu văn hóa tiến bộ trên thế giới vào Việt Nam. Đúng
                      như đồng chí Nguyễn Ái Quốc đã viết: “Làm cho dân ngu để dễ trị, đó là chính
                                                                                                  2
                      sách mà các nhà cầm quyền ở các thuộc địa của chúng ta ưa dùng nhất” .
                            Cũng vào thời điểm đó, các trào lưu tư tưởng dân chủ tư sản trên thế giới
                      dồn dập dội vào nước ta: nước Nhật duy tân, chủ nghĩa tam dân của Tôn Trung
                      Sơn, tư tưởng dân tộc, dân quyền của Lương Khải Siêu và Khang Hữu Vi, tư

                      tưởng của Cách mạng tư  sản Pháp, tư tưởng của cuộc Cách mạng Nga, v.v..
                      Dưới ảnh hưởng của các trào lưu tư tưởng trên, phong trào yêu nước ở Việt Nam
                      chuyển sang khuynh hướng mới mà ta thường gọi là cuộc vận động dân tộc dân
                      chủ tư sản, tiêu biểu là các phong trào Đông Du của Phan Bội Châu, Đông Kinh
                      Nghĩa Thục của Lương Văn Can, cải cách dân chủ của Phan Châu Trinh, phong
                      trào  chống  thuế ở  Trung  Kỳ,  v.v…  Sau một  thời  gian phát  triển  rầm  rộ,  các
                      phong trào trên cũng nối tiếp nhau tan rã trước sự đàn áp man rợ của đế quốc
                      Pháp. Mặc dù còn thụ động, ấu trĩ, chưa tin vào sức mạnh của chính dân tộc
                      mình, mà nặng về cầu viện, cải cách, nhưng giải pháp mới theo khuynh hướng
                      dân chủ tư sản chí ít cũng đặt vấn đề của dân tộc Việt Nam trong mối quan hệ
                      quốc tế và thời đại nhất định.
                            Những thay đổi về kinh tế,  chính trị,  văn hóa, xã hội trên đây dẫn đến


                      __________
                            1. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t. 2, tr. 125.
                            2. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t. 2, tr. 108.


                                                               193
   190   191   192   193   194   195   196   197   198   199   200