Page 442 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 442

chính quyền Anh bắt ở Hồng Kông và buộc tội là “một phần tử cộng sản nguy
                      hiểm”, “phái viên của Đệ tam Quốc tế đến Hồng Kông để lật đổ chính quyền”.

                      Tuy nhiên, chỉ qua một lần tiếp xúc với ông bà luật sư người Anh Francis Henry
                      Loseby, bằng sự chân thành của mình, giữa ba người đã tạo nên một tình cảm
                      gắn bó  vượt lên  mọi  mối  quan  hệ thông thường.  Mặc  dù không  cùng  “chiến
                      tuyến”, nhưng Người đã được luật sư nhận lời bào chữa và tận tình giúp đỡ thoát
                      khỏi nhà tù Victoria. Sau này, luật sư Loseby kể lại trong cuốn hồi ký của mình:
                      “Sau 30 phút gặp gỡ, Người đã hoàn toàn chinh phục tôi. Ở Người toát ra một
                      sức mạnh cảm hóa kỳ diệu”. Về phần mình, bà Loseby kể: “Chỉ sau 10 phút là

                      tôi cảm phục Người. Tôi thúc nhà tôi làm gấp hồ sơ, còn tôi và con gái tôi ngày
                                                                       1
                      ngày vào thăm, săn sóc sức khỏe cho Người” . Quyết định giúp đỡ này cũng là
                      một lựa chọn không an toàn với gia đình luật sư Loseby, bởi lúc đó chính quyền
                      đã có ý định dẫn độ Nguyễn Ái Quốc về Việt Nam để thi hành bản án tử hình
                      vắng mặt mà Tòa án Vinh đã tuyên từ tháng 10/1929. Tuy nhiên, từ sự quý mến,

                      cảm phục Nguyễn Ái Quốc, gia đình luật sư cùng những người cộng sự đã làm
                      được việc phi thường: đòi lại tự do cho Nguyễn Ái Quốc và tiếp tục giúp đỡ
                      Người vượt qua nhiều khó khăn “hậu vụ án”, về với đại gia đình vô sản thế giới
                      một cách an toàn.
                            Chúng ta biết rằng, sau khi thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam đầu năm
                      1930, những tư tưởng vượt trội của Nguyễn Ái Quốc về giải quyết mối quan hệ
                      giữa dân tộc và dân chủ, dân tộc và giai cấp chưa được Quốc tế Cộng sản đồng

                      tình. Sau đó lại đến việc Người bị bắt, rồi trải qua các phiên tòa xét xử của Tòa
                      án Hồng Kông đã được tuyên trắng án vì Người vô tội… Trong bối cảnh đó,
                      thời gian Nguyễn Ái Quốc trở lại Liên Xô từ 1934 đến 1938 là thời kỳ đầy gian
                      truân  của  Người.  Ngay  cả  việc  tham  dự  Đại  hội  VII  Quốc  tế  Cộng  sản  của
                      Người cũng là một sự đấu tranh lớn. Thời kỳ này, những người bạn Nga của

                      Người  như  Manuilsky,  Dimitrov  và  Vasilyeva  đã  giúp  đỡ  Người  rất  nhiều.
                      Manuilsky - Ủy viên Đoàn Chủ tịch Quốc tế Cộng sản chính là người đã thông
                      báo quyết định của Quốc tế Cộng sản cử Nguyễn Ái Quốc tới Quảng Châu công
                      tác nhằm xúc tiến  mọi điều kiện  để xây  dựng một  tổ chức cộng sản  ở Đông
                      Dương  và  giúp đỡ  các  đại  biểu  cách  mạng  ở  các nước  Đông  Nam  Á  từ  đầu
                      những năm 20 của thế kỷ 20.
                            Ngày  6/6/1938,  Nguyễn  Ái  Quốc  tiếp  tục  gửi  thư  cho  lãnh  đạo  Viện

                      Nghiên cứu các vấn đề dân tộc và thuộc địa,  Quốc tế Cộng sản và đồng chí
                      Manuilsky trình bày nguyện vọng:
                            “Đồng chí thân mến,

                      __________
                            1. Hồi ký của ông bà Loseby, Tài liệu lưu trữ tại Viện Lịch sử Đảng, Học viện Chính trị quốc
                      gia Hồ Chí Minh, tr. 12.


                                                               440
   437   438   439   440   441   442   443   444   445   446   447