Page 22 - http://tvs.vsl.vn/trienlam
P. 22

đổi  thay.  Bởi  vậy,  tín ngưỡng  bản  địa  của  người   người Việt lại tin chắc rằng người có đức là người
 Việt bao hàm khái niệm rất hay về may, rủi. Cái   sẽ gặp may. Quan niệm này là một sự tin tưởng
 may, cái rủi ở đây nhiều khi lại gắn liền với khái   phổ  biến,  nó  lẫn  lộn  cả  sự  huyền  bí  với  những
 niệm phúc, đức. Quan niệm này đã được thể hiện   chứng nghiệm để dẫn đạo cuộc sống. Tác giả Đào
 rất rõ trong nhiều tác phẩm. Trong Truyện Kiều,   Duy Anh trong cuốn Việt Nam văn hóa sử cương
 Nguyễn Du viết:   đã  nhận  xét  về  quan  niệm  phúc,  đức  của  người
 Có tài mà cậy chi tài
                 Việt như sau: "Người thì hoặc cho nhân loại tiến
 Chữ tài liền với chữ tai một vần.   bộ  vô  cùng  nên  loài  người  cần  phải  ra  sức  phấn
 Đây không chỉ là tiếng than mà còn bao chứa
                 đấu tiến thủ (người châu Âu), hoặc cho nhân gian
 tín ngưỡng may, rủi gắn với quan niệm ứng xử
                 là mộng ảo, huyễn ảnh, loài người không cần phải
 đạo đức.
                 hành động làm gì (người Ấn Độ), hoặc cho nhân
 May, rủi được hiểu là những đưa đẩy tình cờ,
                 sinh là chốc lát như bóng sổ, như gang tay, ta nên
 có thể đem lại cho con người ta cái hay hoặc cái
                 hành lạc kẻo già không kịp hối (như bọn khoái lạc
 dở. Người châu Âu giải thích may rủi bằng sự trớ
                 chủ  nghĩa).  Người  Việt  Nam  thì  có  cái  kiến  giải
 trêu của số phận mà con người không sao hiểu nổi
                 tầm thường và chắc chắn hơn, chỉ trông cậy vào
 trong khi người Việt Nam lại giải thích sự tình cờ
                 con  cháu  để  lưu  truyền  nòi  giống  và  tiếp  nối  sự
 ấy bằng phúc và đức. Ca dao có câu:
                 nghiệp của tổ tông.
 Cây xanh thì lá cũng xanh
                    Người ta đã có quan niệm ấy thì sở dĩ làm điều
 Cha mẹ hiền lành để đức cho con.
  Phúc  là  cái  may  do  đức,  điều  thiện  mà  con   thiện ở đời, sở dĩ có lúc hy sinh không phải cốt cầu
 người  đã  làm  tạo  nên.  Con  người  sinh  ra  đời  có   vinh  nhục  ở  lai  sinh  (như  Gia  Tô  giáo),  cũng
 được tài năng đâu phải là nguyên cớ để cho mình   không  mong  được  giải  thoát  khỏi  vòng  luân  hồi
 tự kiêu bởi sự may mắn ấy là do sự ứng xử đạo   (như Phật giáo) mà chỉ cốt lưu chút phúc ấm cho
 đức mang lại, nếu không ý thức được điều này tất   con cháu đời sau".
 có  lúc  sẽ  gặp  rủi  ro.  Có  thể  so  sánh  quan  niệm   Phật giáo chủ trương thuyết luân hồi, có đức để
 phúc, đức của người Việt với quan niệm phúc, đức   kiếp sau siêu thoát thì quan niệm phúc, đức của
 của Phật giáo và Nho giáo để hiểu rõ thêm.   người  Việt,  trái  lại,  lại  tìm  phúc  lộc  ở  ngay  trái
 Cái mà người châu Âu không hiểu được, không   đất  này.  Nhân  quả  của  nhà  Phật,  phúc  báo  của
 giải thích được tương lai sắp tới sẽ như thế nào thì   nhà Phật chỉ tác động đến mỗi cá nhân nên quan


    19           20
   17   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27