Page 168 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 168

- Chú Văn, sao chuẩn bị  đi ngoại giao mà bộ mặt cứ lầm lỳ
                           thế? Chú nhìn vào gương, thử cười lên xem nào.
                              Ngày 8/3, Võ Nguyên Giáp lên đường đi Hải Phòng, thay mặt
                           Chính phủ gặp người cầm đầu quân viễn chinh đã làm nổ ra cuộc
                           xung đột ở miền Nam nay lại được phép đem quân ra Bắc. Được
                           biết, chiều hôm trước, khi gặp ông Phan Mỹ, viên tướng Pháp này

                           đã nói những lời ngạo mạn, đại loại như: “Chúng tôi đã ra đi thì
                           chúng tôi cứ đến, dù có sự ưng thuận của các ông hay không”. Ông
                           Giáp biết rằng, sách lược Hoà để tiến đòi hỏi ông phải tự kiềm chế
                           lắm, khi gặp những câu nói đại loại như vậy. Ông cũng biết rằng
                           quân Pháp không thể đổ bộ vào Hải Phòng mà không có sự thỏa
                           thuận của Chính phủ ta và Bộ Chỉ huy quân đội Tưởng.
                              Một viên tướng đã đứng tuổi - mà sau này ta được biết đó là

                           Valuy - lên bến đón đại diện Chính phủ Việt Nam xuống một chiếc
                           canô đưa ra chiến hạm Xênêgale thả neo ở cửa sông Cấm. Cuộc đối
                           thoại với Tổng Chỉ huy Lơcle sau này được ông Giáp kể lại:
                              Sau cái bắt tay và mấy câu nghi lễ xã giao, với một giọng
                           không lấy  gì làm nhã nhặn, Lơcle nói: “Tôi  yêu nước Pháp. Tôi

                           muốn bất kỳ ở đâu danh dự của nước Pháp cũng được tôn trọng”.
                              Tôi thấy khó chịu, tự kiềm chế, đáp: “Tôi là một người cộng sản
                           chiến đấu cho độc lập của đất nước chúng tôi. Tôi nghĩ rằng những
                           người yêu  nước chân chính bao  giờ cũng biết tôn trọng lòng yêu
                           nước của những người khác”.
                              Không khí cuộc nói chuyện dịu dần. Tôi nhắc đến cuộc chiến
                           đấu cực kỳ anh dũng của nhân dân ta chống phátxít Nhật để tự

                           giải phóng khỏi xiềng xích nô lệ, rồi nói tiếp: “Ông đã từng chiến
                           đấu chống phátxít  Đức, tất nhiên cũng có  chỗ  để chúng ta hiểu
                           nhau”.
                              Lơcle đưa tôi vào căn buồng khách của con  tàu. Y giới thiệu
                           những sĩ quan có mặt. Cuộc trao đổi ý kiến tiếp tục. Lơcle hứa sẽ

                           cố giữ vững tình giao hảo Pháp - Việt. Y hay nhấn mạnh đến vai


                           166
   163   164   165   166   167   168   169   170   171   172   173