Page 347 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 347
Tổng Tư lệnh đặt vấn đề: Thế có phải là thất bại hay không?
Và ông kết luận: Trận Nghĩa Đô phải coi là một trận thất bại.
Không nên vì địch rút, vì địch bị tiêu hao một số mà trong việc
khen thưởng từng chiến sĩ, từng đơn vị, lại để cho cán bộ hiểu lầm
rằng trận Nghĩa Đô là một thành công. Công tác chính trị không
phải chỉ nêu thắng lợi và ưu điểm mới động viên được bộ đội, mà
cần nêu cả thất bại, khuyết điểm để học tập, sửa chữa.
Cuối bức điện, Đại tướng viết: “Các đồng chí có trách nhiệm
ngày càng nặng. Cho nên lại cần đi vào nền nếp tự kiểm điểm
nghiêm ngặt nhất là trong lúc thắng lợi”.
Mặc dù có chiến dịch không đạt yêu cầu chiến lược đề ra, thậm
chí có trận đánh thất bại, nhưng hơn 20 chiến dịch nhỏ từ mùa hè
năm 1948 đến mùa thu năm 1950 chứng tỏ Tổng Tư lệnh đã chỉ
đạo các cơ quan Tổng hành dinh, cấp liên khu và trung đoàn quán
triệt và vận dụng sáng tạo quy luật phát triển của chiến tranh
cách mạng, và các chiến dịch nhỏ đó đã đem lại cho Tổng hành
dinh những bài học quan trọng về chỉ đạo xây dựng và tác chiến
chiến lược.
Thực tế khẳng định: Từ du kích lên chính quy, từ đánh nhỏ lên
đánh lớn là quy luật tất yếu của chiến tranh cách mạng Việt Nam.
Trong một công trình nghiên cứu tổng kết cuộc kháng chiến chống
Pháp, Đại tướng Võ Nguyên Giáp viết: “Đứng về chiến lược mà nói,
du kích chiến gây nhiều khó khăn và tổn thất cho địch, nhưng du
kích chiến chỉ có thể tiêu hao quân địch. Muốn tiêu diệt được
nhiều sinh lực địch, giải phóng được đất đai, du kích chiến phải
tiến dần lên vận động chiến và công kiên chiến.
Chấp hành phương châm đưa du kích chiến tiến dần lên vận
động chiến, ngay từ đầu, trong bộ đội du kích của ta, ngoài bộ
phận hoạt động phân tán, đã có một bộ phận hoạt động tập trung,
tức là những mầm mống đầu tiên của vận động chiến. Năm 1947,
với chủ trương đại đội độc lập - tiểu đoàn tập trung, chúng ta đã
345