Page 413 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 413
bằng xương bằng thịt chứ không phải những bóng ma. Ông ta chờ
đợi ở đối phương một cuộc chiến tranh chính quy - mặt đối mặt,
khác hẳn với cách đánh còn mang tính du kích mà đối phương
đang vận dụng trên chiến trường. Như vậy tôi mới có thể chiến
thắng, vì tôi sang đây với biết bao lời thề chiến thắng.
Sau này, qua hồi ký của Xalăng cũng như qua các sách của
các tướng lĩnh, sử gia Pháp, chúng ta càng khẳng định tính đúng
đắn của sự phán đoán trước đây rằng tướng năm sao Đờlát đờ
Tátxinhi sang Đông Dương với tham vọng rất lớn là giành lại
quyền chủ động chiến lược đã lọt vào tay đối phương, lật ngược
thế cờ chuyển bại thành thắng để cho cái xứ Đông Dương xinh
đẹp và nhiều tài nguyên này rời khỏi khối Liên hiệp Pháp. Để đạt
được mục tiêu chiến lược tổng quát đó, Đờlát chủ trương tranh
thủ tối đa viện trợ của Mỹ, tranh thủ sự đồng tình của Liên minh
phòng thủ Đông Nam Á và đốc thúc chính quyền Bảo Đại bắt lính
quy mô lớn phục vụ cho kế hoạch xây dựng quân đội bản xứ để
khắc phục nạn khủng hoảng quân số ngày càng trầm trọng. Về
mặt tâm lý, Đờlát rất quan tâm kích động tinh thần binh sĩ bằng
cách nhiều lần công khai bộc lộ ý đồ “chiếm lại Lạng Sơn - trả
mối hận trên đường số 4”, trả lại cho quân viễn chinh danh dự và
niềm tin.
Tham vọng giành lại quyền chủ động chiến lược của Đờlát thể
hiện rất sớm, từ trung tuần tháng 1, tức chỉ non một tháng đặt
chân đến Đông Dương. Ông ta giao cho Đại tá Bôphrơ - người rất
quen chiến trường thượng du Bắc Kỳ - chuẩn bị đưa 5 trung đoàn
bất ngờ đánh thẳng vào vùng núi đá vôi giữa hai con đường chiến
lược số 3 và số 1, không xa Bắc Sơn và Thái Nguyên, vùng được coi
là “trung tâm tiếp tế hậu cần của đối phương”. Bộ Chỉ huy Pháp
định ra quân vào ngày chủ nhật 14/1, nhưng thật bất ngờ ông
Giáp lại ra tay trước ở Vĩnh Yên. Từ đó đến suốt 10 tháng đầu của
411