Page 87 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 87
thời cơ tiến lên tổng khởi nghĩa giành chính quyền. Do phải mở
đường qua các địa bàn dân cư chưa được giác ngộ về phong trào
cứu quốc cho nên phương pháp duy nhất có hiệu quả là trước hết
phải tổ chức nhân dân các dân tộc vào các đoàn thể của Mặt trận
Việt Minh, tạo thành một hành lang chính trị quần chúng nối liền
Cao Bằng với Bắc Kạn - Thái Nguyên, làm bàn đạp tiến dần xuống
trung du và trung châu.
Phong trào Nam tiến được cán bộ và nam nữ hội viên thanh
niên cứu quốc nhiệt liệt hưởng ứng. Hơn một trăm cán bộ - thanh
niên tình nguyện “chuyên môn hoá” (theo cách gọi của anh chị em
hồi đó) thoát ly gia đình, tự sắm lấy một thứ vũ khí và được biên
chế thành gần hai chục Đội Xung phong Nam tiến. Gọi là “sắm vũ
khí”, nhưng thật khó mà hình dung nổi việc tìm kiếm súng đạn lúc
này khó khăn biết chừng nào. Hai cán bộ lãnh đạo cuộc Nam tiến
cũng trong hoàn cảnh chung như vậy. Lê Thiết Hùng có khẩu súng
sáu, với vài ba viên đạn “bắn phát nổ phát không”. Võ Nguyên
Giáp mang một quả lựu đạn, biết chắc là “điếc” nhưng đi đâu cũng
đeo bên người. Sau này ông giải thích: “Với những nơi chưa có
phong trào, quần chúng còn e sợ sức mạnh của quân địch, một
khẩu súng ngắn, một quả lựu đạn đều có tác dụng cổ vũ tinh thần
quần chúng”.
Vừa chỉ đạo tổ chức các Đội Xung phong Nam tiến, Võ
Nguyên Giáp và Lê Thiết Hùng vừa tranh thủ mở những lớp
huấn luyện cấp tốc cho các đội viên về phương hướng, nhiệm vụ
mở đường Nam tiến. Hai ông đặc biệt chú ý phổ biến kinh nghiệm
đã tích luỹ được trong thời gian đi làm công tác vận động quần
chúng ở Hoà An và Nguyên Bình, từ nội dung và phương pháp
giáo dục chính trị đến những kinh nghiệm cụ thể về tôn trọng
phong tục tập quán của bà con dân bản (ví như phong tục ăn thề
của đồng bào Mán), thái độ đối với người già, trẻ nhỏ, phụ nữ,
vấn đề tôn trọng lời hứa để giữ lòng tin đối với đồng bào, vấn đề
85